Tác giả: Huỳnh Gia
Có lẽ tôi cần một chút nhớ - để quên
Kỷ niệm ngày xưa - theo đời nhau bấu víu
Một nửa niềm vui lóe lên rồi tàn rụi
Hai mươi năm dài - khao khát - hoá tro than
Có lẽ ngày xưa , huyền diệu những cung đàn
Ru hồn bay vào giấc mơ thần thoại
Tim chẳng ngủ yên - đắm chìm trong mê dại
Thoáng giật mình - nhìn thực tại - đắng cay
Giữa đêm khuya ai buông tiếng thở dài
Mà vai nặng một gánh đầy ký ức
Nghe hình như nhói đau từ lồng ngực...
( Rồi sẽ được gì trong những tháng ngày sau ? )
Có lẽ tôi nên ủi phẳng trái tim nhàu
Dây dưa mãi - thời gian đâu ở lại
Thôi hãy ngủ yên cho đêm dài ra mãi
Biết đâu chừng là trọn vẹn hôm nay .
Kỷ niệm ngày xưa - theo đời nhau bấu víu
Một nửa niềm vui lóe lên rồi tàn rụi
Hai mươi năm dài - khao khát - hoá tro than
Có lẽ ngày xưa , huyền diệu những cung đàn
Ru hồn bay vào giấc mơ thần thoại
Tim chẳng ngủ yên - đắm chìm trong mê dại
Thoáng giật mình - nhìn thực tại - đắng cay
Giữa đêm khuya ai buông tiếng thở dài
Mà vai nặng một gánh đầy ký ức
Nghe hình như nhói đau từ lồng ngực...
( Rồi sẽ được gì trong những tháng ngày sau ? )
Có lẽ tôi nên ủi phẳng trái tim nhàu
Dây dưa mãi - thời gian đâu ở lại
Thôi hãy ngủ yên cho đêm dài ra mãi
Biết đâu chừng là trọn vẹn hôm nay .