Tác giả: Gió Phương Nam
1. ĐÓA QUỲNH
Quỳnh đến vườn xuân mới bữa nào
Nụ vừa chúm chím những lời trao
Bừng hương mở nhụy phơi tràn nắng
Xoãi cánh khoe màu tắm ngập sao
Gió quyện mơ màng thân quý phái
Mây vờn ấp ủ nét thanh cao
Có yêu quân tử xin dừng bước
Vương vấn môi xinh nhuộm má đào
2. HƯƠNG THU
Cà phê thẽ thọt gió vương dài
Khẽ gọi tên người buổi nắng mai
Rộn rã chim chuyền len đáy mắt
Êm đềm lá ngủ tựa bờ vai
Giọt thơm quyện bóng hương mùa cũ
Giọt đắng loang hình vị sáng nay
Sót lại tơ lòng xin nhấp hết
Tình thu lắng đọng tiếng ai hoài
3. KHÚC CHÂN MÂY
Phiêu bồng thưởng ngoạn cảnh nơi đây
Ai vẽ mà nên tuyệt tác này
Non Nước giao tình liên Bạch Mã
Phú Bài hợp phố giáp Chân Mây
In vòm núi bạc vầng dương tỏa
Tạc ánh đồi vàng bóng nguyệt lay
Thắm biển xanh trời viên ngọc bích
Níu chàng nghệ sĩ đắm hồn say
4. SA PA
Ngước nhìn tuyệt tác của Lào Cai
Cảnh đẹp người xinh đắm đuối hoài
Con suối Mường Hoa ôm cổ tích
Đôi gò Bồng Đảo ngự thiên thai
Biển mây khói sóng mù dày đặc
Triền lúa bậc thang thảm ngút dài
Nhấp cạn rượu đào sơn nữ chuốc
Chợ Tình say khướt chẳng mờ phai
5. LÝ CHIÊU HOÀNG
Sử Việt còn ghi bóng nữ hoàng
Duyên Trần hoán vị mãi nghìn trang
Bào Vương chuẩn lệnh dường tê tái
Phủ Lý nhường ngôi thật bẽ bàng
Mỗi chuyện không thành sinh thái tử
Bao mùa phẫn uất biệt tình lang
Hoa tàn phụng nghĩa bề tôi tớ
Một thuở lưu truyền mãi oán than
6. HẾT GIẬN LẠI THƯƠNG
Giận thì hết giận lại càng thương
Chẳng trách rằng ai dẫu ngược lường
Da diết say nồng câu ví dặm
Ấm trầm dịu ngọt tiếng quê hương
Mẹ ru từ lúc trăng còn trẻ
Anh hát khi nào gió đã vương
Dạt đắm men tình ơi Xứ Nghệ
Giận thì hết giận lại càng thương
7. NGHÉN THƠ
Mấy bận lăn tăn cảm gió trời
Nghe lòng mỏi mệt chằng ham chơi
Cài dây túi chữ neo vần ý
Khóa cửa vườn thơ giấu nụ cười
Mặn chát câu thề nơi chót lưỡi
Cay xè tiếng đợi ở đầu môi
Thèm hương cuối ngõ hoàng lan thức
Giục bóng dương cầm rót lả lơi
8. BÓNG NGUYỆT
Hãy uống vầng trăng thấu huyệt lòng
Thỏa tình trơ trọi bấy chờ mong
Này môi này mắt này xuân ửng
Tựa suối tựa hoa tựa máu hồng
Giây phút kề bên Hàn Mặc Tử
Mãi còn tiếng vọng Đóa Tình Chung
Vu sơn nghĩa ấy cao vời vợi
Rằng hỏi tên người chợt nhớ không
9. KHÔNG ĐỀ
Tên người ái nữ quận Chiêu Dương
Trăm sắc ngàn hoa ấy cũng nhường
Uyển chuyển thân hài oanh thốt ngọc
La đà vóc liễu huệ tràn hương
Đàn ca múa nhạc mê hồn khách
Bố trận bày binh nổi chiếu giường
Mỹ kế liên hoàn ly gián giặc
Lưu truyền hậu thế án Đồ Vương
Quỳnh đến vườn xuân mới bữa nào
Nụ vừa chúm chím những lời trao
Bừng hương mở nhụy phơi tràn nắng
Xoãi cánh khoe màu tắm ngập sao
Gió quyện mơ màng thân quý phái
Mây vờn ấp ủ nét thanh cao
Có yêu quân tử xin dừng bước
Vương vấn môi xinh nhuộm má đào
2. HƯƠNG THU
Cà phê thẽ thọt gió vương dài
Khẽ gọi tên người buổi nắng mai
Rộn rã chim chuyền len đáy mắt
Êm đềm lá ngủ tựa bờ vai
Giọt thơm quyện bóng hương mùa cũ
Giọt đắng loang hình vị sáng nay
Sót lại tơ lòng xin nhấp hết
Tình thu lắng đọng tiếng ai hoài
3. KHÚC CHÂN MÂY
Phiêu bồng thưởng ngoạn cảnh nơi đây
Ai vẽ mà nên tuyệt tác này
Non Nước giao tình liên Bạch Mã
Phú Bài hợp phố giáp Chân Mây
In vòm núi bạc vầng dương tỏa
Tạc ánh đồi vàng bóng nguyệt lay
Thắm biển xanh trời viên ngọc bích
Níu chàng nghệ sĩ đắm hồn say
4. SA PA
Ngước nhìn tuyệt tác của Lào Cai
Cảnh đẹp người xinh đắm đuối hoài
Con suối Mường Hoa ôm cổ tích
Đôi gò Bồng Đảo ngự thiên thai
Biển mây khói sóng mù dày đặc
Triền lúa bậc thang thảm ngút dài
Nhấp cạn rượu đào sơn nữ chuốc
Chợ Tình say khướt chẳng mờ phai
5. LÝ CHIÊU HOÀNG
Sử Việt còn ghi bóng nữ hoàng
Duyên Trần hoán vị mãi nghìn trang
Bào Vương chuẩn lệnh dường tê tái
Phủ Lý nhường ngôi thật bẽ bàng
Mỗi chuyện không thành sinh thái tử
Bao mùa phẫn uất biệt tình lang
Hoa tàn phụng nghĩa bề tôi tớ
Một thuở lưu truyền mãi oán than
6. HẾT GIẬN LẠI THƯƠNG
Giận thì hết giận lại càng thương
Chẳng trách rằng ai dẫu ngược lường
Da diết say nồng câu ví dặm
Ấm trầm dịu ngọt tiếng quê hương
Mẹ ru từ lúc trăng còn trẻ
Anh hát khi nào gió đã vương
Dạt đắm men tình ơi Xứ Nghệ
Giận thì hết giận lại càng thương
7. NGHÉN THƠ
Mấy bận lăn tăn cảm gió trời
Nghe lòng mỏi mệt chằng ham chơi
Cài dây túi chữ neo vần ý
Khóa cửa vườn thơ giấu nụ cười
Mặn chát câu thề nơi chót lưỡi
Cay xè tiếng đợi ở đầu môi
Thèm hương cuối ngõ hoàng lan thức
Giục bóng dương cầm rót lả lơi
8. BÓNG NGUYỆT
Hãy uống vầng trăng thấu huyệt lòng
Thỏa tình trơ trọi bấy chờ mong
Này môi này mắt này xuân ửng
Tựa suối tựa hoa tựa máu hồng
Giây phút kề bên Hàn Mặc Tử
Mãi còn tiếng vọng Đóa Tình Chung
Vu sơn nghĩa ấy cao vời vợi
Rằng hỏi tên người chợt nhớ không
9. KHÔNG ĐỀ
Tên người ái nữ quận Chiêu Dương
Trăm sắc ngàn hoa ấy cũng nhường
Uyển chuyển thân hài oanh thốt ngọc
La đà vóc liễu huệ tràn hương
Đàn ca múa nhạc mê hồn khách
Bố trận bày binh nổi chiếu giường
Mỹ kế liên hoàn ly gián giặc
Lưu truyền hậu thế án Đồ Vương