Tác giả: Đào Mạnh Hà
Em cười đến nắng phải thua xa
Bởi nét lung linh với lụa là
Mắt rạng làm cho mùa hạ nóng
Môi tươi khiến tủi cánh xuân già
Hàm răng sáng ngỡ viên châu tỏa
Giọng nói nghe ngờ tiếng suối ca
Bậu khiến trần gian này rối loạn
Bao chàng hễ gặp.... đực người ra
Bởi nét lung linh với lụa là
Mắt rạng làm cho mùa hạ nóng
Môi tươi khiến tủi cánh xuân già
Hàm răng sáng ngỡ viên châu tỏa
Giọng nói nghe ngờ tiếng suối ca
Bậu khiến trần gian này rối loạn
Bao chàng hễ gặp.... đực người ra