Tác giả: Hồng Dương
Bốn Mùa
Xuân đã đến em còn quá trẻ
Hạ vừa về mấy kẻ qua nhà
Thu xa hương thoảng thiết tha
Đông rồi sẽ tới mù xa lạnh lùng
Xuân rất đẹp linh lung em hát
Hạ bồng theo bát ngát tiếng ve
Thu về se nỗi buồn tê
Đông heo hắt lạnh cơn mê mộng buồn
Đời xế bóng buồn Đông sầu khổ
Cuộc tình tàn Thu đổ mưa rơi
Ngẫm lòng Hạ cháy hồn tơi
Nắng Xuân hong đượm bớt tơi bời lòng
Đường trần sẵn lúc cong lúc thẳng
Năm , tháng , ngày , đằng đẳng cách xa
Xuân Hè Thu rủ Đông qua
Tình yêu là món hào hoa tặng đời....
Đêm nghe khúc sông quê ai hát
Tự dưng lòng bỏng rát nhớ thương
Tuổi thơ ào ạt vấn vương
Khát khao bờ bến miên trường sóng ơi
Đêm buồn quá nước lờ đờ chảy
Giấc mơ xưa vụn gãy đắm xa
Tuổi đời ngất ngưỡng thơ ca
Biết sông nào đọng phù sa…sông nào!
Xuân đã đến em còn quá trẻ
Hạ vừa về mấy kẻ qua nhà
Thu xa hương thoảng thiết tha
Đông rồi sẽ tới mù xa lạnh lùng
Xuân rất đẹp linh lung em hát
Hạ bồng theo bát ngát tiếng ve
Thu về se nỗi buồn tê
Đông heo hắt lạnh cơn mê mộng buồn
Đời xế bóng buồn Đông sầu khổ
Cuộc tình tàn Thu đổ mưa rơi
Ngẫm lòng Hạ cháy hồn tơi
Nắng Xuân hong đượm bớt tơi bời lòng
Đường trần sẵn lúc cong lúc thẳng
Năm , tháng , ngày , đằng đẳng cách xa
Xuân Hè Thu rủ Đông qua
Tình yêu là món hào hoa tặng đời....
Đêm nghe khúc sông quê ai hát
Tự dưng lòng bỏng rát nhớ thương
Tuổi thơ ào ạt vấn vương
Khát khao bờ bến miên trường sóng ơi
Đêm buồn quá nước lờ đờ chảy
Giấc mơ xưa vụn gãy đắm xa
Tuổi đời ngất ngưỡng thơ ca
Biết sông nào đọng phù sa…sông nào!