Van Anh Đấy

Tác giả: Đặng Ngọc Ngận

van anh đấy
đừng nói yêu em nữa
đừng vội vàng phe phẩy cái nhớ mong
van anh đừng... nói nếu đến mùa đông
ngọn lửa ấm chính là anh lấp lánh
em van anh đừng bảo trong giá lạnh
sẽ không là gì nếu anh có tình em
và van anh trong giây phút lãng quên
đừng nhắc nhớ những ngày xưa kỷ niệm
em van đấy... để hồn em tắt lịm
khẩn khoản mong chờ nỗi đau đớn ...không xa
em van anh ...đừng nói tiếng thứ tha...
vì tội lỗi ...vừa quay mình...trỗi dậy
van anh nữa...em van xin anh đấy...
đừng là linh hồn...
mà hãy là máu sống..
bằng tươi nguyên
ý nhị
cứ ngồn ngộn lên... em
còn những lời mà em đã van xin
chỉ thực chất
lững lờ...là "bánh vẽ"
cho em cười xòa
khúc khích
ừh, anh là nóng ấm giữa mùa đông
và tinh khôi... bay bổng
...
hồn em... chực rớt
vô tình em trấn an mình...đâu là thực....
đâu là mơ
đâu là vô minh...đâu là uẩn ức...
van anh ...
đừng đùa cợt em trên bánh vẽ cuộc đời....
Chưa phân loại
Uncategorized