Tác giả: Thiết Dương
NUỐI MỘNG
Nhạc khởi cung hờn não tiếng đêm
Chơi vơi cánh lá rụng bên thềm
Ngắm trăng vàng võ mà thương nhớ
Soi bóng âm thầm để tiếc thêm
Lặng lẽ hồn côi buồn ngõ tối
Đìu hiu gác lạnh buốt môi mềm
Hạ Băng nuối mộng sầu chan chứa
Anh có bao giờ nghĩ đến em.
Hạ Băng _23.5.2014
TRĂNG VỀ NÚI NHẠN
Trăng về núi nhạn bỏ trời đêm
Mặc khách cô đơn một góc thềm
Nước cuốn mây trôi nào trở ngược
Tìm hình bắt bóng chỉ sầu thêm
Vì chờ vạn thuở chân không cứng
Dẫu hóa thiên thu đá chẳng mềm
Mà mỗi khi nghe bài hát ấy
Vô tình anh vẫn gọi tên em.
Thiet Duong _24/10/2017
Nhạc khởi cung hờn não tiếng đêm
Chơi vơi cánh lá rụng bên thềm
Ngắm trăng vàng võ mà thương nhớ
Soi bóng âm thầm để tiếc thêm
Lặng lẽ hồn côi buồn ngõ tối
Đìu hiu gác lạnh buốt môi mềm
Hạ Băng nuối mộng sầu chan chứa
Anh có bao giờ nghĩ đến em.
Hạ Băng _23.5.2014
TRĂNG VỀ NÚI NHẠN
Trăng về núi nhạn bỏ trời đêm
Mặc khách cô đơn một góc thềm
Nước cuốn mây trôi nào trở ngược
Tìm hình bắt bóng chỉ sầu thêm
Vì chờ vạn thuở chân không cứng
Dẫu hóa thiên thu đá chẳng mềm
Mà mỗi khi nghe bài hát ấy
Vô tình anh vẫn gọi tên em.
Thiet Duong _24/10/2017