Trăng Cao

Tác giả: Donna Mai Hồng Thu

Trăng cao ôm lấy chân tình,
Sáng, to, co dãn, lung linh ngọc ngà...
Trăng cao đâu chỉ riêng ta,
Đến khi trăng thấp có còn là trăng?

Với ta, mãi một chị Hằng,
Duyên dáng e thẹn với thằng Cuội xưa.
Trăng thưa dáng cũ...mộng vừa,
Trăng dầy...tình có dư thừa bón Xuân?

Chỉ cần trăng đủ tròn vầng,
Trong tôi, trăng vẫn ân cần xưa, nay.

November 15th, 2016
Chưa phân loại
Uncategorized