Tình Tôi

Tác giả: Lê Viết Tư

Anh kể về em với mọi người
Ngày xưa cô ấy người yêu tôi
Thông minh nết đẹp , hồn trong sáng
Mái tóc đen huyền nụ cười tươi
Cái thủa tròn trăng rất thơ ngây
Tình trong như nước lũ dâng đầy
Ngoài mặt còn e không dám nói
Chỉ cười , em má đỏ hây hây
Hai đứa chung trường chung lớp học
Có tình có ý hẹn hò chưa
Một bữa mùa đông về giông bão
Ta dắt nhau về đi dưới trời mưa
Tôi nhớ có lần tôi tới thăm
Em với vầng trăng cả hai rằm
Ánh trăng hôn má tôi hôn má
Từ đó tình dài theo tháng năm
Tôi đi theo với cái công danh
Choáng ngợp tình tôi dáng thị thành
Những lúc nhớ về thôn xóm cũ
Chắc nàng có đợi với trăng thanh
Tôi mãi còn đeo với phố phường
Với mùa thi chuyển giấu yêu thương
Những lúc xao lòng len lén nhớ
Có người em gái đợi cố hương

Rồi có một hôm nhận thư nàng
Phố phường bữa ấy sáng mây quang
Mình tôi u ám trời mây xám
Người đến trầu cau dạm hỏi nàng

Bữa ấy tôi buồn nhưng không khóc
Tôi tìm quán rượu để giải khuây
Hình như tôi uống giùm ai đấy
Nghe nói chừng như mấy bát đầy
Tôi say túy lúy quên trời đất
Quên cả ngày mai buổi đến trường
Bao nhiêu khuôn mặt phồn hoa mất
Chỉ nhớ duy còn dáng cố hương
Rồi một năm sau nhận thư nàng
Nàng viết chữ dày khít bốn trang
Dáng chữ run run nhòe mực bết
Tôi biết là do nước mắt nàng
Hôm đó không buồn nhưng tôi khóc
Phố phường tối mịt một màu mây
Tôi giấu bức thư vào ngăn sách
Lặng lẽ cầu em hạnh phúc đầy.

Sau đó nhiều năm tôi gặp nàng
Vẫn còn tươi tắn nét xuân đang
Trong đôi mắt ướt buồn rưng rức
Có lẽ sầu ngưng những phũ phàng
Tôi nắm tay mừng giữa đám đông
Nàng nhẹ nhìn sang phía bên sông
Tôi chợt nhận ra mùa xuân vãn
Ừ nhỉ , mình quên em có chồng.
Chưa phân loại
Uncategorized