Tác giả: Trần Lê Phượng Loan
Hò ơ...
"Gò Công có Biển Tân Thành
Có Lăng Trương Định, có Chùa Thiêng Liêng"...
Dù đi biền biệt trăm miền
Nhớ về vùng đất lửa thiêng Định Tường...
Tôi yêu quê tôi đất quê hương Gò Công
Dù tôi đi xa,
vẫn nhớ vẫn thương một lòng
Người Gò Công...
chất phác, siêng năng,
thuỷ chung, một lòng son sắt, trung kiên...
đời đời.
Tôi yêu quê tôi với biển xanh trùng khơi
Dù tôi đi xa
vẫn nhớ vẫn thương dịu vợi
Biển Gò Công
Tân Thành, Vàm Láng,
Những chòi canh nghêu thấp thoáng chơi vơi,
xa vời...
Tôi yêu quê tôi với bao món ăn thật ngon!
Làm sao tôi quên bông Súng mắm kho đậm đà
mắm chà, nghêu cua
bánh giá, sơ ri
Với bao trái cây, thắm tình quê hương...
đong đầy.
Tôi yêu quê tôi với nhạn trắng vờn bay
Dù ai đi xa,
Vẫn nhớ vẫn thương dịu vợi
Đồng ruộng xanh
Lúa non thơm ngát
Tiếng bìm bịp kêu nao nức bao người…
tình quê.
Gò Công biển mặn thâm tình
Bên sông Vàm Cỏ nghiên mình soi gương
Gò Công yêu lắm quê hương
Dù bao xa cách tình thương nhớ về!
(Nhạn Tím Gò Công)
"Gò Công có Biển Tân Thành
Có Lăng Trương Định, có Chùa Thiêng Liêng"...
Dù đi biền biệt trăm miền
Nhớ về vùng đất lửa thiêng Định Tường...
Tôi yêu quê tôi đất quê hương Gò Công
Dù tôi đi xa,
vẫn nhớ vẫn thương một lòng
Người Gò Công...
chất phác, siêng năng,
thuỷ chung, một lòng son sắt, trung kiên...
đời đời.
Tôi yêu quê tôi với biển xanh trùng khơi
Dù tôi đi xa
vẫn nhớ vẫn thương dịu vợi
Biển Gò Công
Tân Thành, Vàm Láng,
Những chòi canh nghêu thấp thoáng chơi vơi,
xa vời...
Tôi yêu quê tôi với bao món ăn thật ngon!
Làm sao tôi quên bông Súng mắm kho đậm đà
mắm chà, nghêu cua
bánh giá, sơ ri
Với bao trái cây, thắm tình quê hương...
đong đầy.
Tôi yêu quê tôi với nhạn trắng vờn bay
Dù ai đi xa,
Vẫn nhớ vẫn thương dịu vợi
Đồng ruộng xanh
Lúa non thơm ngát
Tiếng bìm bịp kêu nao nức bao người…
tình quê.
Gò Công biển mặn thâm tình
Bên sông Vàm Cỏ nghiên mình soi gương
Gò Công yêu lắm quê hương
Dù bao xa cách tình thương nhớ về!
(Nhạn Tím Gò Công)