Tác giả: Nguyễn Thành Sáng
Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1565)
Lạc Tiếng Chim Quyên
Tuổi đôi chín tình đời bỡ ngỡ
Anh gạo bài mượn vở làm quen
Canh khuya khêu ánh lụn đèn
Viết dòng nhật ký, mở then cõi lòng
Những ngày tháng lạc trong cảnh lạ
Chim rộn ràng, gió phả hương dâng
Chắp tim xoải cánh khung tầng
Gom mây cưỡi hạc lâng lâng nhịp đàn
Khi phượng vỹ chứa chan rực đỏ
Tạm phân ly ngón trỏ ngoéo rằng
Dưới thềm vành vạnh lửng trăng
Đừng như băng giá, vĩnh hằng có nhau
Hứa hẹn sẽ trầu cau rạng rỡ
Nghĩa keo sơn chồng vợ lâu bền
Vậy mà thoáng chốc lãng quên
Để buồn ngân khoé, sấm rền lất lây
Anh vội vã cập xây bến mới
Cùng bạn thân thắt sợi chỉ vàng
Phũ phàng phụ rẫy sang ngang
Lối xưa quạnh vắng, trường giang sóng dồn
Phút chới với nghe đồn khắp phố
Sáng mai hồng pháo rộ đường hoa
Rưng rưng lệ chuốc nhạt nhoà
Còn đâu Thiên Lý kết thoa cài đầu
Ôi da diết khúc sầu ve tấu
Câu mặn nồng sao Bậu rẽ hai
Đêm trơ vật vã miệt mài
Bẽ bàng tóc rối, trần ai lún dần
Anh phó mặc sau lần hẹn cuối
Tội gì em, lãnh chuỗi ưu phiền
Lạnh luồn rả rích ngoài hiên
Hay bởi kim tiền cách biệt đôi ta
Thôi phận hẩm chung trà vụn vỡ
Khóc chi thêm, trăn trở luỵ vì
Thu tàn ắt lá cuốn đi
Đành khâu vết xước siết ghì ruột gan
Thuyền tách hướng, mộng tan, nguyệt rũ
Duyên lỡ làng nếm đủ chua cay
Nhẹ tay khép kín quả này
Hàn sương hứng trọn, đoạ đày Bảo ơi!
October 21, 2019
Tam Muội
Mãi Còn Đây
Từ độ con thuyền rời bến trăng
Lần theo nhấp nhô thuỷ triều đang
Không gian thoáng chốc bờ neo tạm
Chầm chậm xa dần, cõi mất tăm...
Bởi cánh chim trời thuở khói sương
Làm sao có thể vội bên đường
Co thân sớm tối lo gầy tổ
Khi chí dặm ngàn chửa chịu buông
Giây phút vô tình thấy đoá hoa
Đong đưa hé nhuỵ, sắc hương ngà
Say sưa ngắm nghía trào dâng cảm
Bấm phím, so chùng, trỗi khúc ca
Chỉ vậy mà thôi, nào có hơn
Ngân nga êm ả một cung đờn
Phôi pha quạnh quẽ bầu đơn điệu
Cũng chút tỏ niềm giữa trống trơn
Còn ở em thì giấy trắng tinh
Mực chưa điểm chữ, nét đan hình
Đâu nào cố ý gieo dòng viết
Cho mốt mai nầy lỡ dấu in...!
Tôi xoá nhẹ nhàng trọn áng thơ
Mấy đêm nắn nót dưới khung mờ
Âm thầm dời gót đi về trước
Để mảnh xuân vườn khỏi nhạt mơ...
Chiếc bóng thời gian lững thững trôi
Thu đông, xuân hạ vẫn từng hồi
Mới đây mà đã dài đăng đẳng
Mấy chục năm rồi! Em với tôi
Chẳng còn gặp gỡ, chẳng còn nghe
Gió thoảng du dương trải nắng hè
Kẻ chí hực hừng, tung kẹp cổ
Người thì nép dậu, “sợ người ta”...
Chẳng tình cờ gợn sóng con tim
Dào dạt, lâng lâng trước dáng hiền
Mắc cỡ, thẹn thùng, tay vói kiểng
Ngắt từng bông nhỏ... dấu niềm riêng
Nhưng mãi còn đây tận tấc lòng
Ảnh hình cô gái buổi hừng đông
Dịu dàng, thuỳ mị đầy thân ái
Thỉnh thoảng cho tôi ánh lửa hồng...
21/10/2019
Nguyễn Thành Sáng
Lạc Tiếng Chim Quyên
Tuổi đôi chín tình đời bỡ ngỡ
Anh gạo bài mượn vở làm quen
Canh khuya khêu ánh lụn đèn
Viết dòng nhật ký, mở then cõi lòng
Những ngày tháng lạc trong cảnh lạ
Chim rộn ràng, gió phả hương dâng
Chắp tim xoải cánh khung tầng
Gom mây cưỡi hạc lâng lâng nhịp đàn
Khi phượng vỹ chứa chan rực đỏ
Tạm phân ly ngón trỏ ngoéo rằng
Dưới thềm vành vạnh lửng trăng
Đừng như băng giá, vĩnh hằng có nhau
Hứa hẹn sẽ trầu cau rạng rỡ
Nghĩa keo sơn chồng vợ lâu bền
Vậy mà thoáng chốc lãng quên
Để buồn ngân khoé, sấm rền lất lây
Anh vội vã cập xây bến mới
Cùng bạn thân thắt sợi chỉ vàng
Phũ phàng phụ rẫy sang ngang
Lối xưa quạnh vắng, trường giang sóng dồn
Phút chới với nghe đồn khắp phố
Sáng mai hồng pháo rộ đường hoa
Rưng rưng lệ chuốc nhạt nhoà
Còn đâu Thiên Lý kết thoa cài đầu
Ôi da diết khúc sầu ve tấu
Câu mặn nồng sao Bậu rẽ hai
Đêm trơ vật vã miệt mài
Bẽ bàng tóc rối, trần ai lún dần
Anh phó mặc sau lần hẹn cuối
Tội gì em, lãnh chuỗi ưu phiền
Lạnh luồn rả rích ngoài hiên
Hay bởi kim tiền cách biệt đôi ta
Thôi phận hẩm chung trà vụn vỡ
Khóc chi thêm, trăn trở luỵ vì
Thu tàn ắt lá cuốn đi
Đành khâu vết xước siết ghì ruột gan
Thuyền tách hướng, mộng tan, nguyệt rũ
Duyên lỡ làng nếm đủ chua cay
Nhẹ tay khép kín quả này
Hàn sương hứng trọn, đoạ đày Bảo ơi!
October 21, 2019
Tam Muội
Mãi Còn Đây
Từ độ con thuyền rời bến trăng
Lần theo nhấp nhô thuỷ triều đang
Không gian thoáng chốc bờ neo tạm
Chầm chậm xa dần, cõi mất tăm...
Bởi cánh chim trời thuở khói sương
Làm sao có thể vội bên đường
Co thân sớm tối lo gầy tổ
Khi chí dặm ngàn chửa chịu buông
Giây phút vô tình thấy đoá hoa
Đong đưa hé nhuỵ, sắc hương ngà
Say sưa ngắm nghía trào dâng cảm
Bấm phím, so chùng, trỗi khúc ca
Chỉ vậy mà thôi, nào có hơn
Ngân nga êm ả một cung đờn
Phôi pha quạnh quẽ bầu đơn điệu
Cũng chút tỏ niềm giữa trống trơn
Còn ở em thì giấy trắng tinh
Mực chưa điểm chữ, nét đan hình
Đâu nào cố ý gieo dòng viết
Cho mốt mai nầy lỡ dấu in...!
Tôi xoá nhẹ nhàng trọn áng thơ
Mấy đêm nắn nót dưới khung mờ
Âm thầm dời gót đi về trước
Để mảnh xuân vườn khỏi nhạt mơ...
Chiếc bóng thời gian lững thững trôi
Thu đông, xuân hạ vẫn từng hồi
Mới đây mà đã dài đăng đẳng
Mấy chục năm rồi! Em với tôi
Chẳng còn gặp gỡ, chẳng còn nghe
Gió thoảng du dương trải nắng hè
Kẻ chí hực hừng, tung kẹp cổ
Người thì nép dậu, “sợ người ta”...
Chẳng tình cờ gợn sóng con tim
Dào dạt, lâng lâng trước dáng hiền
Mắc cỡ, thẹn thùng, tay vói kiểng
Ngắt từng bông nhỏ... dấu niềm riêng
Nhưng mãi còn đây tận tấc lòng
Ảnh hình cô gái buổi hừng đông
Dịu dàng, thuỳ mị đầy thân ái
Thỉnh thoảng cho tôi ánh lửa hồng...
21/10/2019
Nguyễn Thành Sáng
Thơ cùng tác giả
Thơ tương tự
- Thơ Họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1) (Nguyễn Thành Sáng)
- Thơ Họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (10) (Nguyễn Thành Sáng)
- Thơ Họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (10).. (Nguyễn Thành Sáng)
- Thơ Họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (100) (Nguyễn Thành Sáng)
- Thơ Họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (100).. (Nguyễn Thành Sáng)
- Thơ Hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1000) (Nguyễn Thành Sáng)
- Thơ Hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1001) (Nguyễn Thành Sáng)
- Thơ Hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1002) (Nguyễn Thành Sáng)
- Thơ Hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1003) (Nguyễn Thành Sáng)
- Thơ Hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1004) (Nguyễn Thành Sáng)