Tác giả: Đoàn Văn Nghiêu
Về Với Cội Nguồn
Về thăm quê gặp mùa đổ ải. cánh đồng giờ bùn nước ngập ống chân. ai cặm cụi trong mưa cấy nhánh mạ xuân. tôi thương lắm, giữa đồng heo hút gió...
Về Với Hà Nội
Từ cửa biển ngược theo miền tả ngạn. cõng muối trên lưng, khoác nắng gío trên mình. mang hương vị lúa thơm quê năm tấn Thái bình. theo sông Hồng...
Về Đi Em
Em buồn chi mà để khuyết tuần trăng. trăng có cớ ngàn năm, trăng non làm dáng. em giận chi nước trôi hoài, trôi mãi. chẳng yêu thương nên không nhớ...
Vườn Xưa
Tôi khát một bóng râm. thèm màu xanh của lá. chỉ có nắng. mưa. tềnh toàng bốn ngả. quạnh hưu. không thấy bóng cha già. *. cỏ dại phất phơ. đâu...
Vượt Rào Qua Sông
Tôi đứng bên triền sông. giữa cuồn cuộn nước trôi, đôi bờ xa cách. dòng sông muốn nhắc người biết giữ gìn khoảng cách. khi con đò đã đưa ai đó...
Xin Em Về Với Cộng Đồng
Hỡi những con người bị đày đoạ nổi trôi. đói khát tả tơi trong giá lạnh. giữa nhân loại mà cao xa khoảng cách. bao tiếng cười không át tiếng gào...
Xin Người
Xin đừng ném cái nguýt dài. để cho vỡ vụn hình hài tiếng yêu. đừng xô bóng ngã liêu xiêu. đừng đào sâu nữa, cầu Kiều chưa xây. xin đừng nghiêng...
Xin Được Ơn Em
Thêm một lần. tôi mang nặng ơn em. bởi em đã yêu tôi. tình yêu trời bể. đường chiến chinh. ngàn trùng không thể. để cho em phải đợi. chờ. cô...
Đắm Một Thuyền Trăng
Đánh đắm thuyền trăng. dạt trôi vào mộng mị. dẫu chẳng bồng lai, sơn lâm kỳ vĩ. chỉ nguyên sơ. miền cổ tích hiện về. *. chia đôi lời...
Đành Thôi
Còn lời nào để xin em. trời nghiêng. núi đổ. hờn ghen ngập lòng. *. chắt chiu. gạn đục khơi trong. niềm tin đánh mất. đường vòng cũng đi...