Tác giả: Đặng Ngọc Ngận
Chuyển
Sống giữa cuộc đời này là nghiệp. gió lạnh lùng cười cợt lúc sang đông. lá trên cành vẽ một chữ không. lòng cố gắng vẽ một nhành chuyển...
Có Ai Ngờ...
.. mưa lách cách rơi ngoài ô cửa nhỏ. gió lạnh lùng hất ngược hạt mưa bay. bàn tay nào vừa nắm một bàn tay. bỗng vỡ vụn thành kiếm tìm ký ức. nhớ...
Có Bao Giờ...
Có bao giờ đêm nói dối em. bịa những chuyện chẳng bao giờ có thật. hơi thở ai hay là hơi của đất. phả vào người ấm áp đến bao dung. có bao giờ đêm...
Có Khoảng Trống Nào...
Có khoảng trống nào anh để lại cho em. một nỗi nhớ, một niềm riêng hi vọng. có bao giờ trong hồn anh dậy sóng. để em thỏa thích, mê say lạc lõng giữa...
Cỏ Lông Chông ...
Đêm rụng trên đường khuya vắng. một vài nhánh lá me rơi. vung vãi. …. đường Nguyễn Du buồn rười rượi. một đóa hoa tầm gửi. không biết đi...
Có Mấy Lần Được Gặp Nhau
Có mấy lần được gặp nhau. nỡ nào mà lại làm đau cuộc đời. gặp nhau sao chẳng vui cười. từ trong tim đến bờ môi thẹn thùng. cớ sao lại nghĩ mông...
Có Một Thời
Đã có một thời ta yêu nhau. mỗi buổi sáng anh khẽ khàng hôn em dậy. có một thời đôi môi ai nhấp nháy. đốt cháy tâm tư đốt cháy cõi lòng. có một thời...
Có Nỗi Nhớ Nao..
Có một nỗi nhớ không thể gọi thành tên. và có thể thì cũng sẽ trở thành MỘT - CÁI - TÊN - RIÊNG - EM - Ạ. một thứ sắc màu của đời mênh mông quá. biết...
Cỏ....
Cỏ vừa nở những bông hoa cỏ. có khiêm cung ngay ở vệ đường. cỏ vừa tràn những bông hoa cỏ. chẳng người chăm bón cũng tinh tươm. cỏ vừa uống những...
Cõi Chông Chênh...
***. mớ tơ nhện giăng qua… trong góc phòng cũ kỹ. một cõi xưa lạnh lùng ….vây bủa cả không gian. đêm xa xôi trong một thức úa vàng. và héo hắt mênh...