Sóng Chướng*

Tác giả: Bùi Hữu Phúc

SÓNG CHƯỚNG*
(Tặng ông ngoại)

Gác lại mái chèo ngoại nằm nghe sóng chướng
Vẫn cồn cào bên gối ngoại đêm nay
Ngày xưa tay ngoại chèo rắn rỏi
Đưa con xuồng* qua cơn sóng tròng trành
Có những chiều lên gió chướng biển gành*
Con xuồng nhỏ lượn vòng trong sóng nhóc*
Trên bờ biển đàn con thơ gào khóc
Sợ ông tôi không vững nắm tay chèo
Đi biển cả đời không thoát được cái nghèo
Đôi vai ngoại đã còng theo con nước
Con! Đứa còn thơ đứa còn đi học
Đứa sắp chào đời đứa phải xa quê
Hết lưới ba* ông trở lại với nghề*
Mành đèn nhỏ* mành đèn to* đủ cả
Vẫn không thể khỏa tan đời vất vả
Của cái nghèo dân biển ngoại ơi.
Rồi đàn con lớn tỏa muôn nơi
Xa thăm thẳm để mỗi chiều ngoại nhớ
Chạnh lòng đêm thương về sắp nhỏ
Ở nơi xa có ấm áp tình cha
Ông ngoại tôi nay tuổi đã già
Không còn minh mẫn để nhớ ngày xưa cũ
Biển chiều nay gió về mưa phủ
Ngoại vẫn âm thầm nghe sóng chướng thổi săn*.


Chú thích:
Một số thuật ngữ ngư dân miền biển Quảng Nam
* chướng: gió lớn làm sóng lớn
* gành, nhóc: sóng lớn, hoặc sóng nhỏ nhưng thường rất mạnh và nhanh khi vào bờ
* săn: mạnh
* Xuồng: một loại thuyền bằng tre dùng để đi biển đánh bắt gần bờ.
Một số nghề đánh bắt cá:
* lưới ba, lưới nghề, mành đèn nhỏ, mành đèn lớn.
Chưa phân loại
Uncategorized