Sợ Già-sợ Cô Đơn

Tác giả: Phùng Mạnh Tiếp

Có người buồn vẫn hay đứng trước gương
Soi dung nhan trôi đi theo ngày tháng
Cô ấy buồn cho ngày xưa lãng mạn
Giờ xót xa như thân xác của cô.
.
Cô ấy sợ người đàn ông thờ ơ
Nên thao thức cả đêm trong giấc ngủ
Cô ấy đếm thời gian ngày xưa cũ
Khóc một mình như chẳng nhớ gì ai.
.
Thu cứ trôi nước mắt cứ chảy dài
Gặp chẳng dám vì thời gian khắc nghiệt
Nhưng có điều cô ấy không hề biết
Người đàn ông vẫn thương-đợi chờ cô.
.
Ai rồi cũng có những giây phút nhớ
Nhưng giấu đi, cất kỹ theo nỗi buồn
Chẳng ai mang khoe ra sự cô đơn
Để người ta hiểu mình đang hờn tủi.
.
Rồi có lúc cô ấy sẽ mỉm cười
Đón hạnh phúc bằng mầm xanh trái ngọt
Bao thương yêu đâu phải chỉ bất chợt
Mà trong tim vốn dĩ có nhau rồi./.
14/3/2018
Chưa phân loại
Uncategorized