Trẻ Con

Tác giả: Phùng Mạnh Tiếp

Chỉ một người dám gọi mình "Trẻ con"
(Mà người ấy trẻ con cũng đâu kém)
Giấc mơ xưa cứ từng ngày tan biến
Người thoáng qua chỉ chốc lát vui đùa.
.
Rồi quan tâm mỗi lúc cũng dần thưa
Từng lời nói, ánh nhìn, câu cười nhỏ
Tiếng ríu ran em kể câu chuyện lỡ
Và lặng yên ngồi tựa vào vai anh.
.
Ừ "Trẻ con" đôi lúc cũng khôn ranh
Nhân lúc ấy cũng vờ tay níu nhẹ
Đợi người ta đồng ý là hôn khẽ
Lên môi mềm hay làn tóc thơm hương.
.
Nhưng "Trẻ con" đôi khi cũng ương bướng
Thích được cưng và nũng nịu, dỗi hờn
Là người lớn không so đo được hơn
Vậy mới xứng gọi "Trẻ con" đúng nghĩa.
.
Rồi sau này hay đến một mai kia
Không còn ai gọi hờn "Trẻ con" nữa
Sẽ nhớ lắm những buồn vui hai đứa
Tiếng "Trẻ con" như vang vọng đâu đây./.
10/4/2018
Chưa phân loại
Uncategorized