Nỗi Lòng Hồn Nương Về Cõi Thế (9)

Tác giả: Nguyễn Thành Sáng

NỖI LÒNG HỒN NƯƠNG VỀ CÕI THẾ (9)

Nghe Thần phân giải chuyện dòng đời
Trắc trở duyên tình, phận lẻ loi…
Nắng ửng canh tàn, sương ráo giọt
Chim đơn vỗ cánh vượt ngàn khơi...

Sơn Tây, Vĩnh Phúc về Hà Nội
Bắc Kạn, Thái Nguyên, khắp núi đồi…
Thấm thoắt một năm tìm kiếm mãi
Song Đường ảnh bóng vẫn mù khơi

Có lúc giật mình, trông giống Mẹ
Rộ niềm ai đó tợ như Cha
Ngỡ ngàng khoảnh khắc sầu dâng khoé
Lặng lẽ u hoài, lướt nhẹ qua

Chợt giữa đêm mưa, vùng đất lạ
Mỏi mòn, héo hắt bước chơ vơ
Vợ chồng dưới mái ngồi trò chuyện
Y hệt sanh thành, nỗi ước mơ

Nét phượng mày ngài, thân liễu thắm
Khí hùng ẩn chứa nghĩa thênh thang
Đúng rồi Phụ Mẫu ngàn yêu dấu
Chuyển kiếp phù vân sống lại trần...

Lang ơi! Thiếp gói lại thơ tình
Cõi thế quay về với biển sinh
Ngắn ngủi thời gian may gặp gỡ
Bằng không vườn hẹn nối duyên mình

Con lạy Mẹ Cha, xin nhập xác
Cây đa bến nước bóng thuyền xưa
Thâm tình cốt nhục hằng thương nhớ
Vạn kỷ linh hồn mãi vọng đưa...


"Thế rồi nàng nhập hồn
vào bụng Mẹ…"


28/2/2016
Nhất Lang
(Nguyễn Thành Sáng)
Chưa phân loại
Uncategorized