Nỗi Lòng Hồn Nương Về Cõi Thế (5)..

Tác giả: Nguyễn Thành Sáng

NỖI LÒNG HỒN NƯƠNG VỀ CÕI THẾ (5)

Lang yêu ơi! Đêm nay chàng trở lại
Thiếp vui mừng biết mấy đó chàng ơi
Chớ vắng nhau rồi, lạc lõng chơi vơi
Từng giây phút ngậm ngùi nơi hiu quạnh

Ngày thui thủi, dạ thẫn thờ canh cánh
Vấn vương sầu trĩu nặng khối tâm tư
Hình cảnh vật vẫn vậy tự bao giờ
Nhưng sao như thể mịt mờ phủ kín

Buổi chia tay đầy luyến lưu, bịn rịn
Phải cam đành lặng nín nén hờn đau
Nhìn sau lưng mà rỉ rả hàn châu
Theo da diết ửng trào, loang đẫm khoé...

Nương yêu dấu ơi! Thôi đừng buồn nữa
Duyên tình ta muôn thuở chẳng hề tan
Dẫu mệnh số đưa đẩy cảnh phũ phàng
Chiều tắt nắng cũng thơ đàn tiếp nối

Nàng là mộng, là xuân vườn, biển suối
Là tiếng lòng ước thệ buổi bình minh
Đường cách biệt chất ngất nỗi mông mênh
Ngàn mây xám bồng bềnh che phủ suốt...

Thiếp lạnh lắm chàng ơi! Tha thiết được
Giữa vòng tay ấm áp của hồn Lang
Nghe cây cành cỏ lá giữa thâu canh
Xuôi gió thổi nhịp nhàng lay khúc nhạc

Cho hạnh phúc rực tràn theo cung bậc
Cho say sưa ấm áp cả toàn thân
Để mai mốt nầy khuất bóng vầng trăng
Mãi còn đó vô vàn thương với nhớ...


"Thổn thức trong mơ..."


24/2/2016
Nhất Lang
(Nguyễn Thành Sáng)
Chưa phân loại
Uncategorized