Tác giả: Thiên Ân
“ NỖI BUỒN GÁC TRỌ”
Cảm xúc từ bài “ NỖI BUỒN GÁC TRỌ” của nhạc sĩ Hoài Linh- Mạnh Phúc.
Gió lùa gác trọ rồi chăng?
Song thưa để mặc bóng trăng lọt vào
Ánh đèn đôi bóng hư hao
Lá vàng run rẩy cúi chào vời xa
Bên hè phố vắng ai qua?
Có người con gái nết na dịu dàng
Tóc thề buông hết mấy trang?
Vu quy e ấp mộng vàng chớm mơ
Khoác lên áo cưới ngây thơ
Âm thầm gác trọ ngẩn ngơ một người
Từ ngày tháng ấy than ôi!
Đêm đêm dáng nhỏ vào đời lãng quên
Tâm hồn sóng vỗ chông chênh
Mấy mùa ân ái lênh đênh gầy gò?
Đường mưa chân cứ thập thò
Trăng sầu nhân thế ai cho trong đời?
Nào ai ngồi đếm tình rơi
Một người ai tiễn đầy vơi nỗi niềm
Thiên Ân ( Bình Dương)
Cảm xúc từ bài “ NỖI BUỒN GÁC TRỌ” của nhạc sĩ Hoài Linh- Mạnh Phúc.
Gió lùa gác trọ rồi chăng?
Song thưa để mặc bóng trăng lọt vào
Ánh đèn đôi bóng hư hao
Lá vàng run rẩy cúi chào vời xa
Bên hè phố vắng ai qua?
Có người con gái nết na dịu dàng
Tóc thề buông hết mấy trang?
Vu quy e ấp mộng vàng chớm mơ
Khoác lên áo cưới ngây thơ
Âm thầm gác trọ ngẩn ngơ một người
Từ ngày tháng ấy than ôi!
Đêm đêm dáng nhỏ vào đời lãng quên
Tâm hồn sóng vỗ chông chênh
Mấy mùa ân ái lênh đênh gầy gò?
Đường mưa chân cứ thập thò
Trăng sầu nhân thế ai cho trong đời?
Nào ai ngồi đếm tình rơi
Một người ai tiễn đầy vơi nỗi niềm
Thiên Ân ( Bình Dương)