Nguyệt Mơ

Tác giả: TP Minh Đạo

(Liên hoàn khúc)

Trăng gác hàng hiên ngắm trời thơ,
Xa xăm phương ấy thoáng sao mờ.
Người đi thăm thẳm ôm lòng nhớ,
Kẻ ở đìu hiu rướm lệ chờ.
Dệt mộng ngày xanh, thời rộn rã,
Xây tình bóng xế, khoảng vu vơ.
Thoảng qua ký ức từng canh điểm,
Đêm dài sương lạnh mãi còn mơ.

Đêm dài sương lạnh mãi còn mơ,
Cái tỉnh cái mê dáng vật vờ.
Gió chuyển rì rào, vui lá thắm,
Mây vờn êm ả, lắng giây tơ.
Tìm đâu góc phố thời da diết,
Ngóng cả đường quê phút thẩn thờ.
Khung cửa liêu xiêu trời trở sáng,
Sâm thương biến hiện chút tình thơ. (*)

Sâm thương biến hiện chút tình thơ,
Cách trở sớm hôm mãi ngóng chờ.
Phố cũ lê chân mòn gót nhỏ,
Đèn khuya soi bóng giỡn trăng mơ.
Đi qua ký ức chìm dâu bể,
Sống lại thời gian lặng bến bờ.
Hương lửa ba sinh còn thổn thức, (**)
Cố nhân tái ngộ hỏi bao giờ?

Cố nhân tái ngộ hỏi bao giờ?
Chẳng biết,còn thương xỏa tóc chờ.
Lữ khách say tình, hoa sắc lặng,
Thuyền quyên nhớ khúc, giá sương mờ.
Trăm năm chuyện cũ vương sầu não,
Vạn kiếp người xưa dấu hững hờ.
Cái nghĩa trần gian sao nặng nợ,
Canh tàn bóng ngả thoáng trăng mơ.

Canh tàn bóng ngả thoáng trăng mơ,
Ngân vọng chuông khuya đã đến giờ.
Cái có cái không, mây rước gió,
Chuyện hư chuyện ảo, sóng xao bờ.
Đợi mong vạn thuở, đài trang khuyết,
Tìm kiếm ngàn năm, cánh nhạn mờ.
Hé rạng trời trong bày nhật nguyệt,
Chiếu soi thấu hiểu rõ tình thơ.
-------------------------
(*) Sao Sâm và sao Thương, hai ngôi sao ở hai chòm khác nhau không bao giờ hiện ra một lúc trên vòm trời. Tình trạng hai người ở xa cách nhau và không bao giờ gặp nhau.
(**) Do chữ tam sinh hương hoả, ý nói duyên nợ vợ chồng từ kiếp xưa để lại.

Minh Đạo
Chưa phân loại
Uncategorized