Tác giả: Dã Tràng Cát
Chẳng để gió cuốn trôi chẳng để lũ dòng vùi dập
Con cứ vạn dặm rong ruổi quãng đường xa tít tắp
Thân bé nhỏ vừa hạt bụi bám quanh đời tấp nập
Bóng với hình cứ ngày đêm khoả lấp
Có gì phải chia phôi có gì phải lìa xa trong vũng xoáy thời gian
Dẫu gian nan
Hạt bụi luôn được mang theo trong cánh áo Ngài, Lữ khách
Chẳng rõ phận cô đơn chẳng oán than ai che lấp
Con cứ ngây ngô làm chú chim non hấp tấp
Ríu rít bão đời loanh quanh ngây nhìn bạn mình lo toan nơi ẩn nấp
Áo Ngài đây những sợi vải dệt trong hoang sơ dây tơ lòng sưởi ấm
Cũng là võng thời gian đu đưa nhịp hồn con hoà nhập
Đón nhận đi mọi sự trong hớn hở phiêu bồng
Dẫu lông bông
Hạt bụi luôn chờ trông hơi thở Ngài, Lữ khách
Chẳng đoán suy chẳng ngại ngần mặc thị phi người muôn lối
Con cứ bám Ngài như sam con dính chặt vào nguồn cội
Có phải đợi chờ gì lâu mỗi hạnh phúc nhỏ nhoi luôn lần tới
Lữ khách, Ngài dưỡng con với ngàn sương đêm huyền thoại
Ngài mớm con những hạt lúa miến tinh ròng
Phận con xíu xiu như thân cỏ khỏi chờ mong
Mà hồn thạch thảo vẫn ấm êm giữa lòng Ngài, Lữ khách.
Chẳng cầu xin chẳng nài van vẫn ngọn nguồn tín thác
Con ngước trông con thoả lòng thảnh thơi nguồn thác bạc
Giữa cánh đồng giữa công trường con lao công thần nhạc
Nhịp dựng xây đón cơ đồ Thiên Chúa Cha trao tặng
Ngài tin con chia thao tác mỗi ngày
Lo việc nhỏ con mắt ngời kinh ngạc
Miền lữ thứ con được đồng hành bên Ngài, Lữ khách.
Chữ thời gian Lời không gian như luôn ngưng đọng
Hí hoáy lòng con mềm đôi tay mím cặp môi bên trang sách vỡ lòng
Ngài kiên nhẫn Ngài độ lượng chú học trò lọng ngọng
Lớp học Ngài vạn dặm xa mà luôn lập trình trên mọi nẻo đường hy vọng
Nửa chữ của Thầy một chữ vẫn của Thầy
Nét yêu thương nét khiêm nhu kết thành đời hạnh phúc
Con lên đường với Giê-su chính là Ngài, Lữ khách
Dã Tràng Cát
Con cứ vạn dặm rong ruổi quãng đường xa tít tắp
Thân bé nhỏ vừa hạt bụi bám quanh đời tấp nập
Bóng với hình cứ ngày đêm khoả lấp
Có gì phải chia phôi có gì phải lìa xa trong vũng xoáy thời gian
Dẫu gian nan
Hạt bụi luôn được mang theo trong cánh áo Ngài, Lữ khách
Chẳng rõ phận cô đơn chẳng oán than ai che lấp
Con cứ ngây ngô làm chú chim non hấp tấp
Ríu rít bão đời loanh quanh ngây nhìn bạn mình lo toan nơi ẩn nấp
Áo Ngài đây những sợi vải dệt trong hoang sơ dây tơ lòng sưởi ấm
Cũng là võng thời gian đu đưa nhịp hồn con hoà nhập
Đón nhận đi mọi sự trong hớn hở phiêu bồng
Dẫu lông bông
Hạt bụi luôn chờ trông hơi thở Ngài, Lữ khách
Chẳng đoán suy chẳng ngại ngần mặc thị phi người muôn lối
Con cứ bám Ngài như sam con dính chặt vào nguồn cội
Có phải đợi chờ gì lâu mỗi hạnh phúc nhỏ nhoi luôn lần tới
Lữ khách, Ngài dưỡng con với ngàn sương đêm huyền thoại
Ngài mớm con những hạt lúa miến tinh ròng
Phận con xíu xiu như thân cỏ khỏi chờ mong
Mà hồn thạch thảo vẫn ấm êm giữa lòng Ngài, Lữ khách.
Chẳng cầu xin chẳng nài van vẫn ngọn nguồn tín thác
Con ngước trông con thoả lòng thảnh thơi nguồn thác bạc
Giữa cánh đồng giữa công trường con lao công thần nhạc
Nhịp dựng xây đón cơ đồ Thiên Chúa Cha trao tặng
Ngài tin con chia thao tác mỗi ngày
Lo việc nhỏ con mắt ngời kinh ngạc
Miền lữ thứ con được đồng hành bên Ngài, Lữ khách.
Chữ thời gian Lời không gian như luôn ngưng đọng
Hí hoáy lòng con mềm đôi tay mím cặp môi bên trang sách vỡ lòng
Ngài kiên nhẫn Ngài độ lượng chú học trò lọng ngọng
Lớp học Ngài vạn dặm xa mà luôn lập trình trên mọi nẻo đường hy vọng
Nửa chữ của Thầy một chữ vẫn của Thầy
Nét yêu thương nét khiêm nhu kết thành đời hạnh phúc
Con lên đường với Giê-su chính là Ngài, Lữ khách
Dã Tràng Cát
Thơ cùng tác giả
Thơ tương tự
- Lữ Khách (Trần ĐôngĐB)
- Lữ Khách (Nguyên Thạch)
- Lữ Khách (Huyenkhong)
- Lữ Khách (Quang Nguyễn)
- Lữ Khách Chiều Thu (Quốc Hưng Nguyên Cao)
- Lữ Khách Chiều Thu (Quoc Hung Nguyen Cao)
- Lữ Khách Chiều Đông (Fly 1tome)
- Lữ Khách Chiều Đông (Viễn Phương)
- Lữ Khách Dưới Hoàng Hôn (Nguyễn Thành Sáng)
- Lữ Khách Hành (Lữ Kiêu Phong)