Mượn Thời Gian

Tác giả: Trần Như Chuyên

Ta mượn mùa thu để tự tình
Chan vào hương gió chút hư vinh
Nắng mưa dầu dãi trong chăn bạc
Gối hạc dò đường đêm trắng tinh.

Gom hết lửa lòng vịnh giá đông
Cho ai tươi mãi sắc xuân hồng
Chùm kín heo may ngày hạ đỏ
Tâm hồn ẩm ướt chốn hư không.

Thả hết giận hờn lên bão giông
Bình yên trả lại sắc cầu vồng
Hoàng hôn vĩnh cửu vầng mây ấm
Buông lỏng con tim đứng ngóng trông.

Áo tím sâu nông những cuộc tình
Để người lặng lẽ nếm hy sinh
Tìm nơi cất giấu bâng khuâng đó
Hoang vắng ẩn đâu đón nhận mình !

Ta mượn bốn mùa rình rập say
Cùng người chia sẻ bớt men cay
Lời thơ khúc nhạc trăng sao hát
Ít nhất là qua trọn kiếp này !
Chưa phân loại
Uncategorized