Mùa Thu Không Có Lá Vàng Rơi...

Tác giả: Phù Dung

*từ một bài viết của RC

Hai cơn bão...
Một cuộc đời...
Bão của trời già cay nghiệt ?
Hay bão của lòng người vẫn vô vọng tìm nhau ?

Chiều nay,
Hoang mang bước chân tìm về lối cũ...
Hàng cây xưa,
Chừ đã ngậm ngùi ủ rũ...
Trốc gốc buồn tay héo úa những cành khô...

Mở cánh cửa...
Ghé hồn não nuột thăm lại mảnh vườn...
Bụi hồng đã chết,
Màu vàng thẫm nâu của những cánh hoa tình...
Rải tung toé trên nền đất ẩm mù sương...
Tàn phai...

Đốt điếu thuốc,
Tay run đốm lửa lập loè trong cơn gió lạnh...
Từng sợi khói vương chập chờn chiêu hồn trong thinh lặng...
Của những người đã ra đi...
Của những hàng cây không còn chở nắng...

Mùa thu năm nay hình như đến sớm,
Một mùa thu kinh dị sẽ không có lá vàng rơi...
Chất ngất nỗi sầu...
Áo cũ tả tơi...

Ôi những mùa xưa lá đổ của tôi ơi...
Chưa phân loại
Uncategorized