Lọ Nước Thần

Tác giả: Trúc Giang

1. Chàng trai làm ruộng

Gắn bó quanh năm với ruộng đồng
Cày sâu cuốc bẳm vẫn hoàn không
Cuộc đời dầu dãi thân mưa nắng
Kiếp sống long đong cảnh nguyệt lồng
Đốn cũi trên rừng lo mảnh áo
Gieo mùa dưới ruộng giữ nghề nông
Một mình tần tảo trong khuya sớm
Vẫn đẹp làm sao một tấm lòng.

2. Cứu con chim sẻ

Tấm lòng nhân ái đã bao phen
Soi bóng thâm u tựa ánh đèn
Không thể khoanh tay nhìn cảnh thảm
Chẳng đành trơ mắt mặc đêm đen
Xua loài quạ dữ tham mồi lạ
Cứu chú sẻ hiền khỏi lệ hoen
Tìm cách đem hơi nồng ấp ủ
Chỉ mong mạng nhỏ thoát cơn phiền.

3. Quạ thề báo oán

Cơn phiền để bụng ,bỏ mồi bay
Aám ức trong lòng ,thật cú cay
Mồm chửi om sòm chưa hả giận
Miệng thề trả oán để làm oai
Bụng hiền chẳng trách,không toan tính
Tâm ác nào yên, cứ trở xoay
Quạ dữ đi rồi ,chim sẻ tỉnh
Cảm ơn cứu mạng ,tạ người ngay

4. Chim sẻ đền ơn

Người ngay việc nghĩa khó chần chờ
Nào dám mong ai đáp trả cho
Sẻ cảm ơn sâu trao thánh dược
Chim đền lọ quý đựng thần cơ
Phép màu đổi dạng già ra trẻ
Thủy diệu thay hình thực giống mơ
Mở nút tần ngần hương quyền rũ
Để dành làm dáng tặng người thơ

5. Cất món bảo vật

Người thơ chưa thấy biết đâu dùng
Ngày tháng trôi qua việc tứ tung
Lọ quý đem về treo cất kỹ
Nước thần hứa hẹn gánh tình chung
Đã quên kỹ niệm trong rừng thẳm
Chỉ nghĩ tương lai vượt bão bùng
Vất vã số nghèo mơ được vợ
Dễ đâu có kẻ chịu chung mùng.

6. Thành lập gia đình

Chung mùng, hữu phận cũng tìm ra
Đượm thắm duyên tơ ,họp một nhà
Sát cánh nguy nan không nãn chí
Chung vai gian khổ vẫn hân ca
Chân bùn đen xấu đời lam lũ
Tay lấm chai sần ... chẳng thế gia
Giữ vẹn tào khang tròn đạo nghĩa
Cảnh nghèo yên ấm mấy người qua

7. Nước thần

Qua lúc gian truân sẽ có ngày…
Trời ban phước lộc hưởng lai rai
Chồng đi ruộng cấy lo sau trước
Vợ ở nhà lau dọn khắp ngoài
Thấy lọ treo cao ngờ của quý
Nghe mùi thanh thoát nghĩ không hai
Bèn đem tắm gội rồi bôi thử
Nước biến hành to, người sắc tài

8. Người đàn bà đẹp

Sắc tài toàn vẹn tựa thiên thần
Thấy vợ cười tươi đón trước sân
Ngơ ngẩn chưa tin vào cảnh thực
Tần ngần cứ tưởng ảo mười phân
Chừng nghe nhắc đến mùi hương quý
Mới nhớ ơn đền khỏi thiệt thân
Ngắm mãi người tiên không chán mắt
Đẹp xinh chẳng nhuốm chút bụi trần

9. Say mê nhan sắc

Trần gian bỗng hiện dáng hằng nga
Quyến rũ lòng phàm khó tỉnh ra
Từ đó không màng nương ruộng vắn
Thường khi cứ mặc kiếp phong ba
Không rời vóc ngọc đầy hương sắc
Quấn quýt thân tiên quá mặn mà
Đến lúc giật mình lo bụng đói
Đam mê nén lại phải đành tha

10. Bức tranh Tố Nữ

Tha thiết kề bên bóng dáng người
Nên thuê vẽ ảnh thật xinh tươi
Đem treo bờ ruộng nhìn cho thỏa
Cất để bên thân ngắm đã đời
Lúc mệt … môi cười nghe khỏe khoắn
Khi đau … mắt liếc thấy yên vui
Ngày qua cứ sống như trong mộng
Không ước gì hơn… chỉ thế thôi.

11. Tay làm hàm nhai

Thôi cũng tròn mơ ước một đời
Gian lao, no đói chẳng xa rời
Chồng lo vun quén đầy cơm áo
Vợ quyết chắt chiu ấm bếp nồi
Hạnh phúc đâu cần nơi gác tía
Bình yên chỉ biết cõi lòng vui
Cùng nhau nương tựa khi mưa gió
Không sợ tai ương sẽ dập dồi

12. Quạ đen báo oán

Dồi dập đường đời nếm khổ đau
Chất chồng năm tháng mối thù sâu
Chờ cơ báo trả, tha tranh quý
Thừa dịp bay đi, thả ảnh màu
Rớt giữa sân rồng gây náo động
Rơi vào mắt chúa khuấy cồn dâu
Ba cung sáu viện nhiều người đẹp
Chẳng sánh môi son thắm, má đào .

13. Quan quân lục lọi

Má đào mắt ngọc với mày thanh
Chẳng thấy ai qua khắp nội thành
Quan lệnh nơi nơi cho lục soát
Quân tìm chốn chốn hỏi loanh quanh
Bày trò mở hội mong tìm kế
Dỡ thói quan liêu bất kể tình
Khổ chủ là ai mau đến nhận
Không lâu làng xóm bỗng vang danh

14. Người đẹp bị bắt vào cung

Danh dội tai người đang thẩn thơ
Lòng vui bỗng nhẹ tựa như tơ
Vội vàng bước tới xin nhìn của
Đâu biết mưu gian chực giữa bờ
Đau xót dẫn quân càn …tổ ấm
Nghẹn ngào đưa mắt hẹn nơi chờ
Dõi theo bóng kiệu về cung chúa
Tan nát cõi lòng… hận vẩn vơ

15. Người đẹp câm nín

Vẩn vơ sầu thảm giữa tam cung
Duyên kiếp từ nay quá mịt mùng
Aùo đẹp không màng, tâm rối rắm
Tóc tai biếng chãi, trí mông lung
Mặc lời dọa nạt không e sợ
Kệ tiếng khen chê chẳng ngại ngùng
Vắng bặt nụ cười môi nín lặng
Gần còn khó được,huống chung mùng?

16. Khao thưởng cho ai làm nở nụ cười

Chung mùng ,hết cách, dạ ưu phiền
Để được cận kề bên dáng tiên
Truyền lệnh toàn dân tìm diệu kế
Thuởng khen những kẻ kiếm cơ duyên
Nụ cười hé nở trên môi ngọc
Giọng nói ngân nga thoát miệng hiền
Đông đảo lương y ,thầy pháp giỏi
Trạng cười…cũng chịu,chẳng gì nên

17. Lên kinh tì m vợ

Nên biết bệnh tình, trị mới xong
Thần y gần lắm, ở trong lòng
Đang khi tuyệt vọng hồn tơi tả
Gặp lúc bơ vơ dạ rối tung
Khắp nẽo vua ban tìm phép lạ
Lầu son vợ khóc nhạt môi hồng
Kinh đô quyết đến mong đoàn tụ
Quãy gánh hành to rao trước cung

18. Lời rao gặp vợ

Trước cung hồi hộp gánh đôi hàng
Cất giọng rao to ,bước rảnh rang
Củ lớn bình vôi , nhờ lọ quý
Dọc bằng đòn gánh, bởi hương sang
Ai mua dùm với hành tôi bán
Thì xót thương tôi …khổ chẳng màng
Tiếng vọng thân quen nghe não ruột
Mặt hoa chợt tỉnh gọi tên chàng

19. Làm đẹp lòng ai

Chàng đến má đào thêm sắc tươi
Miệng luôn tíu tít thắm môi cười
Giọng oanh thỏ thẻ lòng sung sướng
Mắt ngọc đong đưa mặt sáng ngời
Muốn được đắm hồn trong mộng đẹp
Cỡi phăng lốt chúa đổi người thôi
Tự mình đem gánh giang san bỏ
Để lại tiếng cười vang khắp nơi

20. Có số làm vua
Nơi nầy chờ sẳn họa vong thân
Số kiếp nhà vua đã mãn phần
Cứ ngỡ hoa kia lừng thơm mộng
Còn say sắc nọ đẳm hương xuân
Lạ lùng đàn chó hung hăng cắn
Thê thảm thân rồng uất hận dâng
Đủng đỉnh đưa chồng lên chín bệ
Thủy chung nhân nghĩa vượt non ngàn.

Trúc Giang
Chưa phân loại
Uncategorized