Lạc Khúc Phù Vân

Tác giả: Nguyệt Thảo

Cuối năm giũa những xô bồ tất bật . Đọc bài thơ chợt như một dấu lặng . . nao nao lòng . Ơi mùa xuân thiên hạ / ơi mùa thu đời mình
Vô cùng cảm ơn tác giả ( chị bảy )đã cho nguyetthao chỉ vài giây thôi nhìn ngược vào lòng mình để có được một buổi tối thấy đời là hư không bên ly caphê một mình . Để đêm có một giấc ngủ phù vân dẫu rằng nữa khuya thức giấc nhỏ giọt nước mắt rơi trên ngón tay run rung sợi tóc rụng .


Ơi !
ngày thu đã nhuộm
phai nửa mái xuân thì
thương tóc dài tóc nhuốm
ai chải tháng ngày đi !

Chiều
lại chiều / vẫn lạ
quen tiếng ngựa xe về
ngọn nến buồn thong thả
đốt từng giọt vàng khuya

Đêm
rồi ta cũng ngủ
tóc chảy xuống giường trần
lạc giòng sông thiếu phụ
trôi mãi khúc phù vân


thêm sợi tóc nữa
rụng lên gối khuya nằm
nghe như lời nứt vỡ
oà khóc tiếng trăm năm

nhathao
(Nguyệt Thảo)

http://www.thivien.net/forum_viewtopic.php?ID=120&Page=2
Chưa phân loại
Uncategorized