Tác giả: PHẠM KHANG
Một ngày đẹp trời
em cài lên thơ anh một nét cười
băng giá mùa đông lùi vào dĩ vãng
trên cái nơ tươi trẻ của tình đời
em hát vang bài ca với lòng yêu mến vô bờ
rằng ta đã yêu nhau
ngay cả trong những lúc cô đơn nhất của tâm hồn
ngay cả con đường dài phía trước
là chông gai
là tiếng sói lạnh người…
Một ngày đẹp trời
trên ngàn xanh mùa xuân
đôi vai em gầy trong veo bao nhọc nhằn của một thời tuổi trẻ
em đã khóc nhiều lần
lệ chảy vào thẳm sâu nỗi buồn vết thương máu ứa
em đã quên nó rồi
em đang vui phơi phới
em đã trở về để được anh yêu trọn vẹn
một ngày đẹp trời ta bên nhau mê mải với tình xuân…!
PK..
em cài lên thơ anh một nét cười
băng giá mùa đông lùi vào dĩ vãng
trên cái nơ tươi trẻ của tình đời
em hát vang bài ca với lòng yêu mến vô bờ
rằng ta đã yêu nhau
ngay cả trong những lúc cô đơn nhất của tâm hồn
ngay cả con đường dài phía trước
là chông gai
là tiếng sói lạnh người…
Một ngày đẹp trời
trên ngàn xanh mùa xuân
đôi vai em gầy trong veo bao nhọc nhằn của một thời tuổi trẻ
em đã khóc nhiều lần
lệ chảy vào thẳm sâu nỗi buồn vết thương máu ứa
em đã quên nó rồi
em đang vui phơi phới
em đã trở về để được anh yêu trọn vẹn
một ngày đẹp trời ta bên nhau mê mải với tình xuân…!
PK..