Tác giả: Tranmaingan
DÙNG DẰNG...
Người dùng dằng không về, không ở
Phan Thiết chiều nay chiều cuối năm
Biển dịu êm những con sóng âm thầm
Ngoài khơi xa bỗng tràn bờ khao khát...
Người dùng dằng không về không ở
Mắt níu mắt tay chẳng cầm tay
Một nỗi buồn trôi trượt trên hai vai
Nghe gầy guộc hư hao tình mê mỏi...
Người dùng dằng không về không ở
Cứ ngập ngừng ...dấu hỏi đi hoang
Giữa lạnh lùng có một dấu chấm than
Buông nhẹ xuống là trái ngang định mệnh...
Chiều cuối năm loay hoay khập khểnh
Có điều chi rót xuống chiều nay
Hoàng hôn buồn cũng chếnh choáng cơn say
Lòng cứ vậy...mãi không về không ở...
Chiều cuối năm sao trầm ngâm nghi ngại
Về hay không ...năm cũ cũng qua rồi!
Trần Mai Ngân
2-1-2020
Người dùng dằng không về, không ở
Phan Thiết chiều nay chiều cuối năm
Biển dịu êm những con sóng âm thầm
Ngoài khơi xa bỗng tràn bờ khao khát...
Người dùng dằng không về không ở
Mắt níu mắt tay chẳng cầm tay
Một nỗi buồn trôi trượt trên hai vai
Nghe gầy guộc hư hao tình mê mỏi...
Người dùng dằng không về không ở
Cứ ngập ngừng ...dấu hỏi đi hoang
Giữa lạnh lùng có một dấu chấm than
Buông nhẹ xuống là trái ngang định mệnh...
Chiều cuối năm loay hoay khập khểnh
Có điều chi rót xuống chiều nay
Hoàng hôn buồn cũng chếnh choáng cơn say
Lòng cứ vậy...mãi không về không ở...
Chiều cuối năm sao trầm ngâm nghi ngại
Về hay không ...năm cũ cũng qua rồi!
Trần Mai Ngân
2-1-2020