Đêm

Tác giả: Ktd

Đêm gõ cửa muôn vì sao trằn trọc
Chiếc bóng sầu trên vách trắng lặng thinh
Ngọn nến lụn, chao nghiêng hồn khốn, khó
Thôi đi đi, ừ... qua ngõ ân tình

Trăng lấp lánh dưới mặt hồ tịch mịch
Phiến đá vôi ủ rũ.... một dòng đời
Gió đổ lạnh cánh chim trơì hốt hoảng
Viết nốt câu thơ.... trả lại cho người
...
Trăng đã rụng dưới giòng sông cách biệt
Vỡ tan tành từng kỷ niệm bình yên
Trăng huyền dịu ngày xưa không còn dáng
Nên đêm nay bóng tối phủ muộn phiền

Gió xào xạc ru lòng Chim Bắt Muỗi
Nến lập loè quyến luyến giọt hồng rơi
Sầu bất giác ngự trên vùng cô tịch
Đêm hoang vu nhớ quá một chân trời

Ktd 12-2001
Chưa phân loại
Uncategorized