Đêm Buồn 38.

Tác giả: Việt Phúc

Bài : MIỀN LỮ THỨ
Thơ : Bành Thị Nòi.

Đông này gió lạnh sẽ tràn qua
Lỡ buổi chiều nay tựa góc nhà
Khóc gọi ân tình đêm tủi đã
Kêu gào kỉ niệm nỗi sầu đa
Trăng trời cứ bạc chia hồn thả
Tiễn bạn về khuya tửu chớm ngà
Chỉ thấy đường xưa rồi ngẫm lạ
Ôm ghì lữ thứ chẳng buồn la.

Bài : ĐÔNG QUẠNH .
Thơ : Vũ Minh Hiền.

Cõi Bắc đông về lạnh phả qua
Niềm riêng lữ thứ quẩn quanh nhà
Ngàn dâu bể sóng cơn sầu rã
Triệu ánh sao trời nỗi cảm đa
Kỷ niệm êm đềm theo nước lã
Thời gian bạc bẽo cuốn thân ngà
Tình xưa nghĩa nhạt người quên cả
Ảo não cung đàn một nốt la.

Bài : BẤT CHỢT.
Thơ : Linh Miêu Linh Miêu.

Kia miền viễn xứ đợi người qua
Đã mấy mùa đông chẳng lại nhà
Hạ cuốn quanh mù̀a thơ tuổi rã
Xuân vùi trước cảnh mộng tình đa
Mà thu nũng nịu khơi lòng giá
Hỡi nguyệt thờ ơ phủ ánh ngà
Chớ để mơ hồ quăng quật ngã
Khi đàn lỗi nhịp điểm trầm la.

Bài : TÌNH….(267.)
Thơ : Nguyen Thanh.

Lạnh bỗng cong rèm thổi lối qua
Chiều đang lịm khói tỏa hiên nhà
Nhân tình cám cảnh hình như đã
Lữ khách than đời thoảng chợt đa
Sóng bạc vờn trăng làn nhiễu thả
Hồn thơ kết mộng vẻ nhung ngà
Trao vần chữ thắm lồng hương lạ
Phận đẫm duyên đầy phủ sắc la.

Bài : ĐAU ĐỜI.
Thơ : Tôn Tuấn.

Đau đời gắng chịu sẽ dần qua
Thiếu nữ rời quê lụi cảnh nhà
Phận gái trời Tây càng khổ đã
Thân đào xứ lạnh mãi buồn đa
Phai tình mộng vỡ hồn buông thả
Nhạt nghĩa mơ tàn ái rủ ngà
Khắc khoải duyên hồng nơi đất lạ
Ôm sầu gánh tủi dạ rày la.

Bài : NIỀM ĐÔNG.
Thơ : Phan Cường.

Ủ rũ Đông vừa chớm lạnh qua
Làn mưa nhạt nhẽo trắng sân nhà
Rơi đầy ngõ nhỏ đìu hiu quá
Phủ buốt đêm dài quạnh quẽ đa
Để hững hờ đong sầu chốn lạ
Rồi âm ỉ dội buốt thân ngà
Bên thềm lẻ bóng mùa tơi tả
Ngậm nỗi bơ phờ chẳng khóc la.
Chưa phân loại
Uncategorized