Có Những Người

Tác giả: Thiên Ân

CÓ NHỮNG NGƯỜI
Có những người ngày tháng vốn thương yêu
Ta quý mến nâng niu như trứng mỏng
Thả thơ về trời đắp bờ mơ mộng
Chiều bâng khuâng hương hạnh phúc vỗ về

Có những người dắt ta " Qua cơn mê"
Mùa tóc nhớ chưa ngủ yên dĩ vãng
Đôi môi ấy ửng hồng thời ve vãn
Nụ cười này còn đọng ở gió mây

Có những người ta một thuở đan tay
Bỗng " dị ứng " với trăm điều lạ lẫm
Lời đẹp , ý hay muôn lời say đắm
Chạy trốn nơi nào hiu hắt dòng châu

Có những người vội nhón gót đi mau
Xô đẩy đất trời trắng đen , trong đục ..
Vết thương bốn mùa bắt đầu đau nhức
Canh cánh bên lòng cỏ xót xa đưa

Có những người ngày nắng ôm ngày mưa
Thần tượng dưới chân chiều như sụp đổ
Nét đẹp đánh rơi mơ hồ , thách đố ...
Khóc hơn cười câu chuyện của trần gian

Có những người " chém gió " vụn vỡ trang
Quan niệm sống hợt hời và lệch lạc
Cúi nhặt hoa rơi cuối mùa tan tác
Xé dòng thơ ngây từ muôn kiếp nào ?

Có những người ta mến hết mùa sau
Sau lạnh lùng như kho tàng cổ tích
Mũi tên bắn đi chưa về trúng đích
Bỏ mặc ngày xanh ngồn ngộn vui buồn

Có những người ta kết nối tơ vương
Cánh cửa trái tim chưa chi khép vội
Chiếc bóng hoàng hôn im lìm ngõ tối
Chuyện ngày xưa xin trả lại trăng sao
Ngày 26/4/2023
Thiên Ân ( Bình Dương )
Chưa phân loại
Uncategorized