Tác giả: Trọng Văn
Có những bài thơ, rất tầm thường
Nhưng làm người đọc nghe vấn vương
Dăm từ đơn giản pha dí dỏm
Càng coi càng thấy nét dễ thương.
Có những bài thơ, rất kiêu sa
Từng từ, từng chữ thật văn hoa
Khổ nỗi bao người phải bóp trán
Thi sĩ viết gì đoán không ra!
Có những bài thơ, chả theo vần
Từ đầu chí cuối đọc suông băng
Nhưng đừng vì vậy mà tưởng dở
Ý nghĩa thâm sâu chẳng gì bằng!
Có những bài thơ quá khắt khe
Vần, luật, niêm, đối… khó thấy ghê
Xem qua tám câu đầu nặng trịch
Đọc xong cái lưỡi bị tréo ngoe!
Có những bài thơ rất ngây ngô
Tác giả đâu phải là thằng khờ
Của chính thi sĩ nổi danh đấy
Như vậy mới xứng gọi là thơ.
Có những bài thơ đọc thấy thanh
Khi hiểu đúng nghĩa mặt tái xanh
Nữ sĩ nhiều bà tục hết biết
Đàn ông đụng độ, bỏ chạy nhanh…
Có những bài thơ dài lê thê
Vừa xem vừa ngáp trẹo hàm nè
Loại nầy dùng được khi mất ngủ
Đỡ tiền mua thuốc, lợi ghê nhe!
Có những bài thơ rất vô duyên
Chọc cho độc giả phát nổi điên
Lắm bạn nên tìm thêm thù địch?
Chuyện nầy thú thật rất là phiền!
Có những bài thơ quá trữ tình
Khiến cho người đọc hơi khó tin
Từ đầu chí cuối yêu… yêu… miết!
Vị thi sĩ nầy chắc xạo kinh!
Có những bài thơ không giống thơ
Được sáng tác bởi tay lơ mơ
Thế mà độc giả đông vô số
Kẻ viết/người coi đứa nào khờ?
Có những bài thơ lạ lùng thay
Xem xong rưng rức cả trời mây
Vô duyên, vô cớ làm mình khóc
Vừa lau nước mắt vừa khen hay!
Có những bài thơ chữ thơm thơm
Hành phi, mỡ tỏi/sả, mắm tôm…
Mèn ơi thơ thẫn đem nấu nướng
Chữ nghĩa chiên xào thành bữa cơm?
Có những bài thơ viết tặng em
Cô nào cũng bảo là không thèm
Sợ bồ thấy được ghen đánh chết
Hay lắm, để dành tự anh xem!
Có những bài thơ cả trời mơ
Đêm thâu thi sĩ bên đèn mờ
Nghĩ hoài mà chẳng tìm ra ý
Giấy còn trinh trắng nằm đợi chờ!
Có những bài thơ thật vui tươi
Buồn buồn mà đọc cũng tức cười
Nếu ngồi không vững là té ghế
Thơ cỡ như thế, quả tuyệt vời.
Trọng Văn - 20090106
Nhưng làm người đọc nghe vấn vương
Dăm từ đơn giản pha dí dỏm
Càng coi càng thấy nét dễ thương.
Có những bài thơ, rất kiêu sa
Từng từ, từng chữ thật văn hoa
Khổ nỗi bao người phải bóp trán
Thi sĩ viết gì đoán không ra!
Có những bài thơ, chả theo vần
Từ đầu chí cuối đọc suông băng
Nhưng đừng vì vậy mà tưởng dở
Ý nghĩa thâm sâu chẳng gì bằng!
Có những bài thơ quá khắt khe
Vần, luật, niêm, đối… khó thấy ghê
Xem qua tám câu đầu nặng trịch
Đọc xong cái lưỡi bị tréo ngoe!
Có những bài thơ rất ngây ngô
Tác giả đâu phải là thằng khờ
Của chính thi sĩ nổi danh đấy
Như vậy mới xứng gọi là thơ.
Có những bài thơ đọc thấy thanh
Khi hiểu đúng nghĩa mặt tái xanh
Nữ sĩ nhiều bà tục hết biết
Đàn ông đụng độ, bỏ chạy nhanh…
Có những bài thơ dài lê thê
Vừa xem vừa ngáp trẹo hàm nè
Loại nầy dùng được khi mất ngủ
Đỡ tiền mua thuốc, lợi ghê nhe!
Có những bài thơ rất vô duyên
Chọc cho độc giả phát nổi điên
Lắm bạn nên tìm thêm thù địch?
Chuyện nầy thú thật rất là phiền!
Có những bài thơ quá trữ tình
Khiến cho người đọc hơi khó tin
Từ đầu chí cuối yêu… yêu… miết!
Vị thi sĩ nầy chắc xạo kinh!
Có những bài thơ không giống thơ
Được sáng tác bởi tay lơ mơ
Thế mà độc giả đông vô số
Kẻ viết/người coi đứa nào khờ?
Có những bài thơ lạ lùng thay
Xem xong rưng rức cả trời mây
Vô duyên, vô cớ làm mình khóc
Vừa lau nước mắt vừa khen hay!
Có những bài thơ chữ thơm thơm
Hành phi, mỡ tỏi/sả, mắm tôm…
Mèn ơi thơ thẫn đem nấu nướng
Chữ nghĩa chiên xào thành bữa cơm?
Có những bài thơ viết tặng em
Cô nào cũng bảo là không thèm
Sợ bồ thấy được ghen đánh chết
Hay lắm, để dành tự anh xem!
Có những bài thơ cả trời mơ
Đêm thâu thi sĩ bên đèn mờ
Nghĩ hoài mà chẳng tìm ra ý
Giấy còn trinh trắng nằm đợi chờ!
Có những bài thơ thật vui tươi
Buồn buồn mà đọc cũng tức cười
Nếu ngồi không vững là té ghế
Thơ cỡ như thế, quả tuyệt vời.
Trọng Văn - 20090106