Chiếc Lá Chiều Mưa

Tác giả: Viễn Du

Từ nơi đâu lạc về...cơn mưa lạ
Ướt lòng em , ướt đẫm mắt mi hờn
Anh nơi đâu bỏ mình em lạnh giá ...
Đôi vai gầy run rẩy giữa chiều đông ...?

Kìa chiếc lá co ro bên thềm vắng
Em vội vàng nhặt lấy , áp vào tim
Lá ơi lá ! có nghe không ... đều đặn ...
Nhịp tim còn khe khẽ gọi tên anh...?

Lá nhìn em phiến mỉm cười mệt mỏi :
"Cuộc đời này vui thoáng chốc, thế thôi ...
Như chiếc lá chỉ xanh rờn một đỗi
Chừng thu đi ...lá khô héo ...cả đời..."

Mặc gió ...mưa ....thấm lòng em từng chút
Bóng liêu xiêu ...em bước giữa mưa chiều
Lá ngủ đi ! bờ ngực em ủ ấm
Quên tủi hờn cho một kiếp phù sinh ...

Mưa buồn không ...sao từng cơn thổn thức
Lá buồn không ...sao héo úa khô cằn
Em buồn không ...khi tình đầu đi mất
Anh buồn không ...khi xa cách nghìn trùng ...?

Mưa vẫn rơi đều ...hoà cái lạnh mùa đông
Em vẫn bước từng bước chân chầm chậm
Lá vẫn nằm im trong lòng em ...say giấc...

Xin vơi dần ...từng chút ...nỗi đau chung
Chưa phân loại
Uncategorized