Bất Chợt

Tác giả: Kim Thư

Bất chợt
Trong ánh chiều
Ta
Bỗng nhận ra
Nếp nhăn
Nhiều hơn số tuổi.
Bóng xế
Chợt ngã dài
Lọm khọm vết thời gian.

Đứng trước gương
Gió nhẹ lướt qua màn
Hình như thấy
Trên đầu
Hai màu tóc
Khẽ
Thở dài
Điều được - mất, có - không.

Bất chợt
Dưới ánh trăng
Đã nhận ra
Cõi vô thường
Ta
Vẫn chân trần
Lang thang từng bước
Không men cay
Mà say khướt
Nẻo về
Vẫn chông chênh
Những bước đi khập khiểng.

Bất chợt
Mưa khuya
Rơi... rơi phố vắng
Ta
Quay cuồng
Trong sâu lắng
Tận xa xôi.

TV 30.10.2015
Chưa phân loại
Uncategorized