Tác giả: Trinhcamle
AI BẢO
Ai bảo em mở đôi môi
Để tôi bắt được nụ cười thật duyên
Để lòng tôi phải chung chiêng
Giữ chiếc răng khểnh làm riêng của mình
Ai bảo em khép mi xinh
Cho tôi chợt gặp nét tình vấn vương
Dẫu rằng chẳng nói lời thương
Nhưng tôi cảm nhận mùi hương hoa hồng
Ai bảo em nghiêng về Đông
Cho gió thổi tóc lòng vòng sang Tây
Dẫu còn xa một tầm tay
Nhưng hương tóc vướng làm say tôi rồi .
Ai bảo em…để lòng tôi…
Gặp chẳng nói, về đứng ngồi lơ ngơ
Đêm nằm lắm mộng nhiều mơ
Sáng ra chỉ biết lấy thơ trần tình.
Ai bảo em mở đôi môi
Để tôi bắt được nụ cười thật duyên
Để lòng tôi phải chung chiêng
Giữ chiếc răng khểnh làm riêng của mình
Ai bảo em khép mi xinh
Cho tôi chợt gặp nét tình vấn vương
Dẫu rằng chẳng nói lời thương
Nhưng tôi cảm nhận mùi hương hoa hồng
Ai bảo em nghiêng về Đông
Cho gió thổi tóc lòng vòng sang Tây
Dẫu còn xa một tầm tay
Nhưng hương tóc vướng làm say tôi rồi .
Ai bảo em…để lòng tôi…
Gặp chẳng nói, về đứng ngồi lơ ngơ
Đêm nằm lắm mộng nhiều mơ
Sáng ra chỉ biết lấy thơ trần tình.