Vợ Ta Dạy Ta Nên Người

Tác giả: Sa Thi

Vợ dạy ta tính biết PHỤC THIỆN
Bị mắng lầm hay khiển trách oan
Ta liền xin lỗi đàng hoàng
Vò tai bứt tóc vội vàng ăn năn
Vợ cằn nhằn để ta mở mắt
Vợ quát nạt cho sáng mắt ra
Như thuốc VITAMIN A
Không tin cứ lấy vợ là biết ngay
Vợ suốt ngày dạy ta TẾ NHỊ
Biết xuề xòa không kỹ như xưa
Cơm khê không trách bao giờ
Canh mà có mặn giả đò khen ngon
Vợ dạy ta công CÔNG CHÍNH chính
Ra ngoài đường tề chỉnh thẳng ngay
Đi đâu cúi trốc cúi tai
Nhìn ngang liếc dọc là loài vất đi
Vợ kiên trì dạy ta RỘNG LƯỢNG
Đi cày về lương thướng đừng tiêu
Lãnh được mỗi tháng bao nhiêu
Hai tay dâng hết vợ yêu xài giùm
Vợ âm thầm cho ta SỨC KHỎE
Không tứ đổ tường trẻ được lâu
Không còn bia bọt đêm thâu
Không còn thuốc lá chè tàu như xưa
Nhiều khi vợ dạy ta KIÊN NHẪN
Chờ vợ hằng giờ vẫn chẳng than
Chờ nàng đánh phấn thoa son
Muốn đi với vợ phải ngoan ngồi chờ
Vợ chính là bà cô THỂ DỤC
Huấn luyện viên đệ nhứt trong dân
Dạy ta biết giặt áo quần
Chẻ củi gánh nước chùi sân lau nhà
Vợ giúp ta làm CHA GƯƠNG MẪU
Thay tã giặt đồ lại nấu cho con
Nửa đêm con khóc nỉ non
Xông pha thức dậy đưa con sữa bình
Vợ nhiệt tình dạy ta HOÀN THIỆN
Sau bao năm rèn luyện nên ta
Khiến ta đạo đức nết na
Công dung ngôn hạnh đậm đà dễ yêu.
Chưa phân loại
Uncategorized