Tác giả: Huyền Băng
viết từ tâm sự của một thành viên thư quán,
1
Mênh mông sương sớm mặt hồ “...Hương”.
Gió lạnh se se buốt lạ thường
Thảm cỏ vẫn xanh bên quãng vắng
Vấn vương đâu đó bóng người thương
Mười năm cách biệt ôi là nhớ !
Một khắc tao phùng dạ những tương . . .
Tiếng chuông buối sáng vang đâu đó,
Sực tỉnh hồn tôi giấc mộng thường …
2
Vừng đông ló dạng rọi hồ "...Hương" .
Quán vắng miên man đếm nhớ thương.
Thấp thoáng như ai đùa ngọn cỏ,
Ngỡ người năm cũ vẫn tơ vương
Nhưng không em đã còn đâu nữa!
Biền biệt hồn tan quyện khói sương
Lối cũ lần về bên mộ lạnh
Bên nàng. qùy xuống thắp tuần hương.
(thương người con gái bạc mệnh).
1
Mênh mông sương sớm mặt hồ “...Hương”.
Gió lạnh se se buốt lạ thường
Thảm cỏ vẫn xanh bên quãng vắng
Vấn vương đâu đó bóng người thương
Mười năm cách biệt ôi là nhớ !
Một khắc tao phùng dạ những tương . . .
Tiếng chuông buối sáng vang đâu đó,
Sực tỉnh hồn tôi giấc mộng thường …
2
Vừng đông ló dạng rọi hồ "...Hương" .
Quán vắng miên man đếm nhớ thương.
Thấp thoáng như ai đùa ngọn cỏ,
Ngỡ người năm cũ vẫn tơ vương
Nhưng không em đã còn đâu nữa!
Biền biệt hồn tan quyện khói sương
Lối cũ lần về bên mộ lạnh
Bên nàng. qùy xuống thắp tuần hương.
(thương người con gái bạc mệnh).