Từ Nghìn Trùng Khóc Chị

Tác giả: Lê Hân

(Đốt gởi linh hồn chị Giáo Huy, chị tôi)


Chị tôi vừa mất hôm qua
tin quê nhà ướt đường giây điện đàm
tôi đang ngồi ở sở làm
tắt computer đứng bàng hoàng mấy giây
buồn buồn bẻ mấy đốt tay
trông ra cửa sổ thấy mây trắng trời
nhởn nhơ vài cánh hải âu
lượn vòng như chiếc lá rơi lừng khừng
mở computer, ngồi ngã lưng
bốc điện thoại....bỗng ngập ngừng gác lên
lòng sao lạ? cứ lênh đênh
dường như bay giữa nhớ quên chập chùng

chị tôi về cõi vô cùng
sáng nay, bên ấy mịt mùng bóng đêm
chị đi, ngó vói đầu thềm ?
tìm đâu ra giọt lệ em đưa đường !

quanh phòng bỗng thoảng trầm hương
đưa tay chống trán ngồi suông...hết giờ
nới cà vạt, nhìn đồng hồ
bây giờ bên ấy người vào kẻ ra
tháng bảy, em hẹn kia mà
chị không chịu đợi, vẫn là lỗi em

ba mươi lăm năm lênh đênh
xa quê hương, tưởng hiên, thềm... trên lưng
thì ra... đâu dễ hình dung
chị ơi, nhắm mắt xin đừng ngóng em...
Chưa phân loại
Uncategorized