Trong Vườn Hoa Tôi

Tác giả: Lê Hân

Hoa từ đâu ?
hoa ở đâu ?
từ yêu hoa nở,
từ sầu hoa phai
hoa của trời ?
hoa của ai ?
hoa là thánh nữ không ngai trên đời
yêu hoa
không thể ngắm chơi
cùng thơ, thở giữa đất trời với hoa
trải lòng
tôi vẽ em ra
xin bình tâm giữa chánh tà thế gian

Vạn Thọ:

Em đơn sơ khoác áo vàng
cánh nằm bên cánh nhịp nhàng đoan trang
rằm, mùng một, em lên bàn
cùng tâm niệm của xóm làng dâng hương


Hàng Cala :

Sống trong thế giới khiêm nhường
em và bè bạn dựa tường ngó ra
con đường lát gạch đậm đà
cũng nhờ gia tộc em pha sắc màu


Hồng Bluemoon :

khi em còn chúm chím môi
má hồng bụ bẫm thơm thời mười ba
khi em phơi phới cười xòa
trái tim hương sắc lộ ra rất tình


Hồng Anglefacel:

Vươn lên như cánh tay xinh
son môi nở thả hương trinh trắng trời
thơ nằm lên ngọn lá phơi
tình, chờ người đến lượm lời vu vơ


Hồng Fristprice:

Mỗi búp gồm mấy cánh thơ ?
nét đậm nét nhạt lẳng lơ đợi người
cành gai lá đỡ em ngồi
bút hoa nào vẽ sáng đời sống em ?


Hồng gai :

Dẫu em đang đứng trước thềm
hay là thao thức đợi bên lối vào
em không phân biệt thấp cao
giàu nghèo, cũng ngã lòng chào thân thương


hồng pristine:

Vươn cao khỏi phiến lá buồn
em hạnh phúc trải cánh hương dậy thì
hồng hồng trắng trắng phương phi
em là đôi má ướp nguồn thi ca


Hồng magline :

Hãy nhìn em chớm mười ba
sắc hương phong kín một tòa phong lưu
hãy nhìn em sắp sửa cười
mùi hương tắm sạch đất trời sơ nguyên


Hoa Giấy :

Chen cùng cỏ dại hữu duyên
vói thân hoa nối hoa liền vai hoa
dòng thơ trắng nuột mái nhà
dậy từ mặt đất điệu ca an lành


Lilac:

Lá dài cánh nõn thanh thanh
chị em em vốn hiền lành đơn sơ
cúi đầu ngó cõi hư vô
thấy trong sương đọng tình chờ hóa thân


Thược Dược :

Mảnh mai em đứng bâng khuâng
trước đời trải rộng vuông sân nắng đầy
gió làm lộ dáng em gầy
người thơ tưởng nhớ mình giây bàng hoàng


Pensée :

Nằm trong từng cánh nhung vàng
nắng trời và cả da bàn chân em
nằm trong sắc tím lênh đênh
có tôi, vũ trụ cung nghênh đón chờ
nở ra em nở bao giờ
mùi hương mỏng mảnh lửng lơ mơ hồ
mở lòng mở tay lùa vào
nghe ra chỉ chạm hồn thơ văn buồn


Và em, hoa nói tiếng người

Đi mê man giữa khu vườn
hoa và hoa vẫn như tuồng thiếu hoa
thiếu mùi hương ngấm trong da
thiếu đôi mắt ướt liếc qua mỗi ngày
tưởng rằng thiếu
có đâu hay
em là hoa nở mỗi giây tuyệt vời
thì ra em ở đây rồi
em là hoa của riêng tôi bứng trồng
vào thơ
vào máu
vào lòng
bình an em nở trăm vòng đa đoan
Chưa phân loại
Uncategorized