Tác giả: Tuyền Linh
trầm khúc 3
tay nâng phiến lá cuối mùa
vàng thu hiu hắt gió lùa tình bay
ngậm ngùi tiễn sợi heo may
trong vô thường ấy tưởng ngày hóa đêm
giọt thu bịn rịn bên thềm
từ trong góc khuất nỗi niềm đầy vơi
thu đi tận cuối chân trời
lá vàng còn rụng bên đời ngổn ngang
cuộc tình nay đã sang trang
sao còn sót lại đôi hàng lệ sa
lời nào còn thiết còn tha
mà vang vọng mãi hồn ta giấc chìm
xót xa…ôi, chút chân tình !
sao ta đánh mất lòng mình chẳng hay
để chừ gió tạt hoa lay
nuốt bao nhiêu lệ cho tầy ăn năn
thu đi để lắm bâng khuâng
đông về thì cũng chỉ ngần ấy thôi
nỗi niềm trầm uất xa xôi
nhìn cơn bấc thổi, đứng ngồi chẳng yên
tuyền linh
tay nâng phiến lá cuối mùa
vàng thu hiu hắt gió lùa tình bay
ngậm ngùi tiễn sợi heo may
trong vô thường ấy tưởng ngày hóa đêm
giọt thu bịn rịn bên thềm
từ trong góc khuất nỗi niềm đầy vơi
thu đi tận cuối chân trời
lá vàng còn rụng bên đời ngổn ngang
cuộc tình nay đã sang trang
sao còn sót lại đôi hàng lệ sa
lời nào còn thiết còn tha
mà vang vọng mãi hồn ta giấc chìm
xót xa…ôi, chút chân tình !
sao ta đánh mất lòng mình chẳng hay
để chừ gió tạt hoa lay
nuốt bao nhiêu lệ cho tầy ăn năn
thu đi để lắm bâng khuâng
đông về thì cũng chỉ ngần ấy thôi
nỗi niềm trầm uất xa xôi
nhìn cơn bấc thổi, đứng ngồi chẳng yên
tuyền linh