Tới Bến My Lăng

Tác giả: Trần Như Luận

(Tưởng nhớ nhà thơ Yến Lan)

Tôi có phải là chàng kỵ sĩ
Một đêm kia tới bến My Lăng
Chân vội vã, lòng dồn bao lo nghĩ
Gọi đò thôi run rẩy cả ngành trăng?(1)

Ông lái thuyền cứ bình yên nơi bến
Tắm trăng khuya ướt đẫm cả hồn thơ
Sách có nhuộm màu trăng vàng óng ả
Cứ thả hồn thanh thản với trăng thơ

Ngựa có mỏi cứ yên lòng gặm cỏ
Dây cương đây ta đã thõng buông rồi
Đêm tịch lặng chớ rền vang tiếng vó
Phút nên thơ cứ tận hưởng quên đời

Đêm chẳng dài đâu hãy cứ say trăng
Mai chiến trận càng thêm ngời dũng khí
Oán trách gì đâu ông lão bến My Lăng
Chỉ tiếng gọi đò sao làm nên tri kỷ!

Đây chút rượu xin cùng tôi hạnh ngộ
Tình bạn vong niên chẳng phải lạ thường
Dù tri kỷ không thành, tri âm xin ngỏ
Cảm nhận thơ đâu phải chuyện bình thường

Tôi mong được làm chàng kỵ sĩ
Đêm say mê hội ngộ cùng thơ
Đời bao nỗi… dẫu trăm lần nghẹn thở
Chớ để hồn trôi khỏi bến My Lăng...

T.N.L
…………………………………………………………………………………………………………………………………………..
(1) thơ Yến Lan.
Chưa phân loại
Uncategorized