Tình Quê

Tác giả: Vũ Đình Phận

Con đi cuối bể đầu sông
Niềm quê đau đáu nỗi lòng khôn khuây
Những chiều góc bể chân mây
Vọng về cố quận vơi đầy nhớ thương

Khói lam mái rạ chiều vương
Hoa cau dìu dịu tỏa hương mơ màng
Tre xanh cuối xóm giăng hàng
Cúc...cu... gù nắng, hòa vang tiếng gà

Vàng sao giàn mướp đơm hoa
Giếng trong soi bóng em nhòa trong mây
Tơ vàng nhuộm nắng thu phai
Vườn xanh bòng bưởi chín vài trái thơm

Mùa về đường rải vàng rơm
Tóc em buông xõa vương thơm hương đồng
Xóm thôn rơm rạ chất chồng
Lòng con thấm đẫm tận cùng hồn quê

Nơi xa con lại nhớ về
Sân đình bến nước bờ tre... trăng ngà...

Xanh um cây cáo Ông Cà (*)
Dừng chân nghỉ mát làng ta đi về
Trưa hè dìu dặt tiếng ve
Đàn cò khiêng nắng tỏa về đồng xanh

Loi thoi kè đá đầu ghềnh
Con đò cõng chợ bồng bềnh sóng xô
Gánh gồng mua bán mẹ lo
Sông sâu gió cả, qua đò người đông...

Tháng năm dáng mẹ thêm còng
Xót xa cuối bãi đầu sông lần hồi
Si già vi vút ru nôi
Nổi nênh đám lục bình trôi lững lờ...

Tình quê từ thuở còn thơ
Qua bao năm tháng, bây giờ mới yêu!
Quê hương! cúi lạy muôn chiều
Cho con sống lại tình yêu buổi đầu!
-------------
(*) Cây cáo ông Cà: cây đa đầu làng tôi do ông Cà trồng, nay đã gần 100 tuổi, cây cao lớn xanh um tỏa bóng mát...Để nhớ người trồng cây, nên làng tôi gọi cây là " Cây cáo ông Cà"

6.Mai. 2017
V. Đ. Ph
Chưa phân loại
Uncategorized