Tình Quê

Tác giả: Phuongtim

Khi nào em thấy ta
Ngồi tư lự dưới một chiều tĩnh lặng
Với anh mắt đăm chiêu buồn xa vắng
Là lúc hồn đang nặng nhớ về quê .

Nhớ buổi chiều trên đê
Hoàng hôn rơi óng ả
Những hạt nắng vàng trên thửa mạ xanh non
Nghe véo von
tiếng chim trên đồng lúa
Từng ngọn gió lùa như sóng lụa mênh mông .

Nhớ một dòng sông vào mùa chướng thổi
Đám lục bình trôi nổi bấp bênh
Nhớ đêm trăng lên gieo mình trên sóng nước
Con thuyền ai đang lướt
Sóng vỡ cả hồn trăng
Từng con sóng lăn tăn nghịch đùa theo ánh bạc .

Nhớ trưa hè ai đang ru khúc hát
Kẽo kẹt buồn tiếng võng nhẹ xa đưa
Nhớ giàn dưa con ong bầu đang hút mật
Gió hạ về lất phất nỗi buồn trưa .

Nhớ những buổi chiều mưa
Đường quê sình lầy lội
Em xăn quần bước vội tránh bùn vương
Nhớ những buổi tan trường
Ta đứng đợi người thương
Dưới gốc me già bên con đường quạnh vắng .

Em biết không
Lòng ta luôn vẫn nặng
Vẫn trong hồn ôm ấp một tình quê
Ta ước ao có được một ngày về
Hồn sống lại một quảng đời niên thiếu

PT.937
Chưa phân loại
Uncategorized