Tiếng Lòng Dĩ Vãng

Tác giả: Nguyễn Thành Sáng

Tiếng Lòng Dĩ Vãng

Lặng lẽ nhìn em rớt giọt buồn
Ôi lòng da diết một niềm thương
Dư âm thuở ấy dần thoang thoảng
Hòa lẫn đâu đây khúc đoạn trường!

Em cứ nhỏ nhiều, nhiều nữa đi
Đầy tràn, ngập ngụa cả bờ mi
Cho khô cạn hết dòng bi thiết
Để sáng ngày mai khỏi bận vì…

Còn anh dạ cũng xót xa đau
Như thể ngàn cân ép lệ trào
Khi hiểu vì sao cơn sóng dữ
Lật thuyền duyên mộng giữa sông sâu

Tất cả giờ đây đã lỡ rồi
Rượu hồng chưa rót vội bay hơi
Khói sương dày đặc, mờ nhân ảnh
Mây xám lờ treo lủng lẳng trời!…

Thôi thì khuây khỏa chuyện ngày xưa
Mấy buổi tối nay dưới ngọn lùa
Mình cận kề nhau tìm sống lại
Ảnh hình kỷ niệm thuở trăng thơ…

Anh muốn cùng em lắm ngọt ngào
Giống thời dĩ vãng đượm tình ta
Nhưng mà không thể và không thể
Bởi sợ làm tan ảnh ngọc ngà…

Mười mấy năm rồi tiếp tục trôi
Giờ đây đôi nẻo khuất mù khơi
Em ơi! Những lúc chiều thanh vắng
Có thấy xa xa một bóng người?!...

3/8/2017
Nguyễn Thành Sáng
Chưa phân loại
Uncategorized