Tác giả: Nguyễn Thành Sáng
Thu Qua
Thu đã qua, chỉ còn nỗi nhớ
Những chiều tà khắp chỗ vàng rơi
Nỗi buồn quyện cảnh tả tơi
Nghe sầu thắm thiết, lệ rơi cõi hồn
Những đêm sâu chập chờn gối mộng
Mang u hoài khuấy động tâm tư
Trăng thanh, biển suối bao giờ
Hôm nay trả lại những giờ yêu đương
Qua năm tháng vấn vương phai lãng
Cánh chim trời ngút tận vầng xa
Nhìn về biển rộng bao la
Mới hay chốn cũ đã xa mất rồi!
Có những lúc chơi vơi quạnh quẽ
Chuyện ngày xưa lay nhẹ trong tim
Như cơn gió thoảng bên thềm
Phút giây cuốn mất nỗi niềm năm xưa
Một đêm thu, gió đưa hồn mộng
Gặp bạn lòng sức sống tình trăng
Lòng ai cảm thấy lâng lâng
Dạt dào biển sóng, trào dâng ngút ngàn
Hoà hồn mộng sống trăng vàng!
Nguyễn Thành Sáng
Thu đã qua, chỉ còn nỗi nhớ
Những chiều tà khắp chỗ vàng rơi
Nỗi buồn quyện cảnh tả tơi
Nghe sầu thắm thiết, lệ rơi cõi hồn
Những đêm sâu chập chờn gối mộng
Mang u hoài khuấy động tâm tư
Trăng thanh, biển suối bao giờ
Hôm nay trả lại những giờ yêu đương
Qua năm tháng vấn vương phai lãng
Cánh chim trời ngút tận vầng xa
Nhìn về biển rộng bao la
Mới hay chốn cũ đã xa mất rồi!
Có những lúc chơi vơi quạnh quẽ
Chuyện ngày xưa lay nhẹ trong tim
Như cơn gió thoảng bên thềm
Phút giây cuốn mất nỗi niềm năm xưa
Một đêm thu, gió đưa hồn mộng
Gặp bạn lòng sức sống tình trăng
Lòng ai cảm thấy lâng lâng
Dạt dào biển sóng, trào dâng ngút ngàn
Hoà hồn mộng sống trăng vàng!
Nguyễn Thành Sáng