Tác giả: Kim Thư
THỜI GIAN
Mùa thu rồi sẽ qua mau
Thương hoài màu vàng khóm cúc
Nắng nghiêng cài vào mái tóc
Bạc màu chút gió sương pha.
Bất chợt nghĩ về tuổi trẻ
Ngựa phi nước đại vội vàng
Gương mặt hằn thêm nếp gấp
Gọi là... dấu vết thời gian.
Hốt hoảng nhìn điều được mất
Bỗng nghe vai nặng lưng còng
Công việc ngày càng chồng chất
Thẹn lòng... hoài bảo ước mơ.
Thu qua đông đến xuân về
Thế nào cũng già nua vội
Xuân thì đang mùa trăn trối
Tuổi đời tựa... cấp số nhân.
Mùa thu ơi ! Hãy dừng chân
Vội chi mà luôn hối hả
Phận người khác gì chiếc lá
Xanh... vàng... rơi... rụng... Thời gian.
30.9.2015
Mùa thu rồi sẽ qua mau
Thương hoài màu vàng khóm cúc
Nắng nghiêng cài vào mái tóc
Bạc màu chút gió sương pha.
Bất chợt nghĩ về tuổi trẻ
Ngựa phi nước đại vội vàng
Gương mặt hằn thêm nếp gấp
Gọi là... dấu vết thời gian.
Hốt hoảng nhìn điều được mất
Bỗng nghe vai nặng lưng còng
Công việc ngày càng chồng chất
Thẹn lòng... hoài bảo ước mơ.
Thu qua đông đến xuân về
Thế nào cũng già nua vội
Xuân thì đang mùa trăn trối
Tuổi đời tựa... cấp số nhân.
Mùa thu ơi ! Hãy dừng chân
Vội chi mà luôn hối hả
Phận người khác gì chiếc lá
Xanh... vàng... rơi... rụng... Thời gian.
30.9.2015