Thơ Hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1938)

Tác giả: Nguyễn Thành Sáng

Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1938)

Ngậm Ngùi

Ngồi đối bóng nghe lòng da diết
Nỗi cồn cào mải miết sục sôi
Quả tim nghịch phá lộn nhồi
Khi ngoài bông tuyết từng hồi rơi rơi

Thơ nắn nót những lời chất ứ
Bỗng lạc vần, luật tự nhiên bay
Tâm can trống trải thế này
Chẳng vì vương vấn lắt lay đang hành?

Bởi lận đận quẩn quanh luân chuyển
Dây tơ đồng phỉ nguyện dở dang
Thoắt đây điểm trắng sương hàng
Oan gia mắc mứu bẽ bàng đời hoa

Hồn vất vưởng châu nhoà suy nghĩ
Thoáng mơ màng nhấm vị cà phê
Rồi ngơ ngẩn đón não nề
Ngổn ngang trăm mối, cung xề trỗi ngân

Niềm tê tái xuyên lần huyết mạch
Đoạ đày chi! Núi cách sông ngăn
Để sầu trái rụng gối chăn
Cô đơn lạnh lẽo, đêm trằn trọc đêm

Bao đắm đuối đành kềm xúc cảm
Cho đông về ảm đạm không trung
Dẫu trăng mòn mỏi tương phùng
Ngọn gió muốn cùng vi vút sáo tiêu

Nhưng Lão Nguyệt lắm điều trêu ghẹo
Bày nợ duyên vạn nẻo rối nùi
Xếp tái ngộ, đặt khiến xui
Bòng bong siết chặt chôn vùi tuổi xuân.


November 25, 2019
Tam Muội


Trăn Trở

Trầm thao thức thâu canh vắng lạnh
Lởn vởn hình, hụt hẫng, chơ vơ
Ai bày mối chỉ duyên tơ
Để rồi đôi nẻo, ngập bờ vấn vương!

Bầu hanh nắng trên đường lặng lẽ
Vượt lộ ngoài ngả rẽ phía đông
Chỉ vài ba phút bon bon
Dừng xe vào quán, thả hồn bên ly

Trưa cận phím thầm thì giữa trái
Từ vựng nầy ráp lại chữ kia
Cho đầy ý nghĩa hôm qua
Cho nay góc quạnh ngân nga giải sầu

Chiều ráng tắt, lưng bầu nhàn nhạt
Ngọn thoảng luồng, đẩy lắc cành thu
Lang thang mấy dãy sương mù
Lững lờ, bảng lảng nhẹ ru nỗi niềm

Khuya tĩnh mịch bên thềm thui thủi
Hướng lộng ngàn vời vợi, nhớ nhung
Không gian bóng tối mịt mùng
Luyến lưu, tha thiết bềnh bồng, mênh mang...

Tình yêu hỡi! Lỡ làng, ngăn cách
Canh cánh lòng, chất ngất buồn thương
Nửa đau da diết đoạn trường
Nửa đan gối mộng, tư tương não nề

Kia biển hẹn, non thề ấp ủ
Nọ chuỗi dài trăn trở, hoài ai
Mượn thơ trải ánh trăng đầy
Gieo trồng nghĩa sống, khoả khuây đợi chờ...


02/04/2020
Nguyễn Thành Sáng
Chưa phân loại
Uncategorized