Thơ Hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1575)

Tác giả: Nguyễn Thành Sáng

Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1575)

Có Một Trái Tim

Có một trái tim dạt dào xúc cảm
Lớn dần theo năm tháng nẻo cuộc đời
Chầm chậm mở, từng hồi ôm ấp nặng
Tình tha nhân lai láng, dưới trăng soi...

Trái tim ấy đầy vơi niềm thổn thức
Chuyện xa gần nhói nhức với yêu thương
Khiến những lúc hồi chuông loang đáy vực
Và đôi khi đỉnh ngất đón làn hương

Bỗng bất chợt con đường rong ruổi bước
Cơn thuỷ triều dâng nước ngập chân đi
Tiếng bì bõm thầm thì văng vẳng ngược
Cùng khuất chìm cố vượt, trĩu bờ mi!

Kể từ đó nẻo về mù mịt bóng
Còn hướng xa thì lộng ngọn lùa mây
Đăm đắm thẳng kéo dài phăng vạt ánh
Chỉ bốn bề thăm thẳm lững lờ bay

Tim vẫn đập chuỗi ngày mang nhung nhớ
Góc âm thầm trăn trở vấn vương xưa
Rồi thời gian mạnh đưa vào biển gió
Xơ cứng dần, nhịp gõ mỏi ngân nga...

Để giờ đây tim đà chai teo tóp
Nghẹn cung đàn dang dở khúc năm nao
Cho hồn nhạc lệ trào rơi khoé mắt
Lắm bao lần man mác nỗi sầu đau...

Ngoài khung cửa xạc xào rung kẻ lá
Trái tim cằn buồn bã, quạnh chơ vơ
Cố nắn nót vần thơ tìm khuây khoả
Giữa canh dài vò võ, phút giây mơ...


27/10/2019
Nguyễn Thành Sáng


Tự Sự Của Đôi Chân

Bởi mắc nợ nên đôi chân tại thế
Vướng sình lầy dâu bể của trần gian
Vừa chớm nở đã tàn hương kiệt quệ
Dẫu chai lỳ ngạo nghễ với lầm than

Thời niên thiếu lẩy đàn xây mộng tưởng
Lấp biển trời thẳng hướng tới tương lai
Đem cánh gió lướt dài muôn vạn trượng
Thoả tan bồng rạng ngưỡng sáng ngày mai

Yêu đất tổ gạo bài sôi kinh sử
Dụng chí tài chế ngự cả sơn khê
Bước dày dạn há nề dù bất cứ
Luôn quật cường quyết giữ mảnh hiền quê

Nhưng run rủi ê chề xuôi tuế nguyệt
Gặp kẻ hèn tâm huyết phải vùi chôn
Cảnh lao lý gửi hồn nơi đáy huyệt
Tin lẫn nhầm, quỷ quyệt, lắm xảo ngôn

Tuổi ngấp nghé hoàng hôn rơi đỉnh núi
Ngục giam cầm lủi thủi một mình đơn
Chân mỏi mệt chập chờn treo cát bụi
Nghe đắng cay, phận tủi, mối căm hờn…

Đêm nay ngắm rập rờn trăng cô đọng
Lã chã lòng trông ngóng chốn xa xăm
Tội bất hiếu tháng năm hoài phấp phỏng
Hận cõi đời lạc lõng giữa oái oăm

Mượn bút mực đăm đăm vào trang giấy
Trải nỗi niềm ngọ nguậy chứa vạn kim
Đôi chân rã, bùn dìm đang giẫy nẩy
Đoản thăng trầm vùng vẫy xát buồng tim.


October 27, 2019
Tam Muội
Chưa phân loại
Uncategorized