Tác giả: Quoc Hung Nguyen Cao
Miền quê còn nhớ bến thương yêu
Đò đến đò đưa khách chẳng nhiều
Một khoảnh trời mơ tình câm lặng
Nhiều đêm mộng mớ dáng ai kiều
Cô lái đò ơi kiếp lỡ làng
Chuyến đò đưa khách đã sang ngang
Xa xôi phương đó còn kỷ niệm ?
Vò võ nơi này chỉ cõi tang
Khách biết tìm cô ở nơi đâu ?
Bao năm chờ đợi giấc âu sầu
Buồn trông bến vắng mây ngàn dặm
Vui trọn sông dài cánh hải âu ?
Chẳng biết tìm cô có muộn màng ?
Đông chờ mấy độ tuyết sương tan
Con thuyền viễn xứ còn lưu lạc
Chốn đợi quê nhà nhớ mang mang
Bến cũ còn đây tình còn đầy
Thương em ngày ấy biết nơi đâu ?
Đò ngang không ánh người qua lại
Dòng đời soi bóng nước nông sâu
Ai biết sầu ai suốt một đời ?
Tình buồn chìm nổi kiếp sông thôi
Bến vắng chơ vơ âm thầm đợi
Mây xa bảng lảng lững lờ trôi
QHNC
Đò đến đò đưa khách chẳng nhiều
Một khoảnh trời mơ tình câm lặng
Nhiều đêm mộng mớ dáng ai kiều
Cô lái đò ơi kiếp lỡ làng
Chuyến đò đưa khách đã sang ngang
Xa xôi phương đó còn kỷ niệm ?
Vò võ nơi này chỉ cõi tang
Khách biết tìm cô ở nơi đâu ?
Bao năm chờ đợi giấc âu sầu
Buồn trông bến vắng mây ngàn dặm
Vui trọn sông dài cánh hải âu ?
Chẳng biết tìm cô có muộn màng ?
Đông chờ mấy độ tuyết sương tan
Con thuyền viễn xứ còn lưu lạc
Chốn đợi quê nhà nhớ mang mang
Bến cũ còn đây tình còn đầy
Thương em ngày ấy biết nơi đâu ?
Đò ngang không ánh người qua lại
Dòng đời soi bóng nước nông sâu
Ai biết sầu ai suốt một đời ?
Tình buồn chìm nổi kiếp sông thôi
Bến vắng chơ vơ âm thầm đợi
Mây xa bảng lảng lững lờ trôi
QHNC