Tác giả: Nguyễn Thành Sáng
Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1299)
Tái Ngộ Mơ Duyên
Ta đã say tình, say thật say
Sau đêm hôm ấy nắm bàn tay
Bốn dòng suối biếc hoà lay động
Nhịp đập ngân nga ngập “Chỗ nầy”!
Từ sâu thăm thẳm của long lanh
Ta thấy nàng đang bước lại gần
Nhoẻn nụ môi hồng, e ấp nói
Thiếp đây… đã trọn gửi trao Chàng
Rồi nàng ngước mặt hướng hoàng hôn
Chớp chớp, nghiêng ngiêng, má ửng hồng
Dấu vẻ thẹn thùa, mân vạt lụa
Khẽ khàng… Lang có hiểu hay không?...
Giật mình tỉnh giấc giữa canh khuya
Cảnh gặp trong mơ lững thững về
Dào dạt từng hồi theo nối tiếc
Dưới màn đông lạnh trổi lê thê
Thế rồi lặng lẽ cuộc nhân sinh
Thao thức vấn vương, nhớ ảnh hình
Canh cánh chuỗi dài ôm dạ tưởng…
Ngày kia bất chợt nhập hồn linh!
Ta chạnh bâng khuâng dưới bóng mờ
Nghe luồng gió nhẹ lảy rung tơ
Âm thanh êm ả loang cành lá
Xúc cảm dâng tràn, bật ý thơ
Không gian, mảng trắng kiếm tìm thương
Đăng đẳng ba thu lắm bụi đường
Lúc ngỡ duyên thuyền xuôi bến mộng
Nào hay nhánh rũ dụ làn sương...
Lang thang phiêu lãng để phôi pha
Một tối trăng thanh trải ánh ngà
“Vô thỉ Muội lần về hiện kiếp...”
Quỳnh Nương yêu dấu của lòng Ta...
7/6/2019
Nguyễn Thành Sáng
Trần Gian Khoảnh Khắc Đoạ Đày
Phép mầu nhiệm khiến xui mình gặp gỡ
Phút tương phùng bỡ ngỡ thoáng hương say
Dưới bầu thanh vạn vật ảo huyền này
Bởi tạo hoá an bày duyên mưa móc
Tay dạo khúc tỳ bà nâng phím ngọc
Khảy nhịp nhàng chim chóc lượn hồ gương
Lụa xiêm y lả lướt điệu nghê thường
Nơi Lầu Nguyệt dáng hường ru giấc điệp
Dâng chén rượu mỏi mòn trông chuyển kiếp
Kén tơ tằm buộc tiếp nghĩa ân sâu
Xoá gian nan thống khổ lấp đỉnh đầu
Hay hụt hẫng bể dâu gầy vóc hạc
Chuỗi da diết khi vàng thu lác đác
Ngắm tuyết rơi nghe thác vọng dập dồn
Giọng ve buồn phượng tím trải hoàng hôn
Sắc lộng lẫy càn khôn tô điểm sáng
Tưởng cát bụi lốc đời xoay hẩm mạng
Có ngờ đâu quang đãng lấp lánh màn
Hai mảnh hồn tái ngộ giữa quan san
Phương thế lộ non ngàn dòng xa ngái
Chưa phấn khởi trọn vui tình nhân ngãi
Khóc lỡ đò ngang trái quạnh quẽ sông
Cảnh đìu hiu vần vũ nhạt ráng hồng
Ôi nức nở tầng không trùm ảm đạm
Lòng tự nhủ đoạn trường ghim siết bám
Phải cơ trời gieo xám giọt trầm ưu
Vẽ bức tranh loang lổ khoát tượng trừu
Để vương vấn luyến lưu vì dang dở
Chẳng dối trá phũ phàng sao cắc cớ
Sóng nhấp nhô trắc trở mãi đoạ đày
Cho tháng ngày rã rượi những lắt lay
Hàn băng giá xéo giày đau tim mạch
Thiếp vẫn nguyện sắt son hoài thiết thạch
Cùng với Chàng luồn lách vượt phong ba
Đợi chờ nhau bến cũ thưởng trăng ngà
Phù vân sẽ chóng qua trong khoảnh khắc.
June 13, 2019
Tam Muội
Tái Ngộ Mơ Duyên
Ta đã say tình, say thật say
Sau đêm hôm ấy nắm bàn tay
Bốn dòng suối biếc hoà lay động
Nhịp đập ngân nga ngập “Chỗ nầy”!
Từ sâu thăm thẳm của long lanh
Ta thấy nàng đang bước lại gần
Nhoẻn nụ môi hồng, e ấp nói
Thiếp đây… đã trọn gửi trao Chàng
Rồi nàng ngước mặt hướng hoàng hôn
Chớp chớp, nghiêng ngiêng, má ửng hồng
Dấu vẻ thẹn thùa, mân vạt lụa
Khẽ khàng… Lang có hiểu hay không?...
Giật mình tỉnh giấc giữa canh khuya
Cảnh gặp trong mơ lững thững về
Dào dạt từng hồi theo nối tiếc
Dưới màn đông lạnh trổi lê thê
Thế rồi lặng lẽ cuộc nhân sinh
Thao thức vấn vương, nhớ ảnh hình
Canh cánh chuỗi dài ôm dạ tưởng…
Ngày kia bất chợt nhập hồn linh!
Ta chạnh bâng khuâng dưới bóng mờ
Nghe luồng gió nhẹ lảy rung tơ
Âm thanh êm ả loang cành lá
Xúc cảm dâng tràn, bật ý thơ
Không gian, mảng trắng kiếm tìm thương
Đăng đẳng ba thu lắm bụi đường
Lúc ngỡ duyên thuyền xuôi bến mộng
Nào hay nhánh rũ dụ làn sương...
Lang thang phiêu lãng để phôi pha
Một tối trăng thanh trải ánh ngà
“Vô thỉ Muội lần về hiện kiếp...”
Quỳnh Nương yêu dấu của lòng Ta...
7/6/2019
Nguyễn Thành Sáng
Trần Gian Khoảnh Khắc Đoạ Đày
Phép mầu nhiệm khiến xui mình gặp gỡ
Phút tương phùng bỡ ngỡ thoáng hương say
Dưới bầu thanh vạn vật ảo huyền này
Bởi tạo hoá an bày duyên mưa móc
Tay dạo khúc tỳ bà nâng phím ngọc
Khảy nhịp nhàng chim chóc lượn hồ gương
Lụa xiêm y lả lướt điệu nghê thường
Nơi Lầu Nguyệt dáng hường ru giấc điệp
Dâng chén rượu mỏi mòn trông chuyển kiếp
Kén tơ tằm buộc tiếp nghĩa ân sâu
Xoá gian nan thống khổ lấp đỉnh đầu
Hay hụt hẫng bể dâu gầy vóc hạc
Chuỗi da diết khi vàng thu lác đác
Ngắm tuyết rơi nghe thác vọng dập dồn
Giọng ve buồn phượng tím trải hoàng hôn
Sắc lộng lẫy càn khôn tô điểm sáng
Tưởng cát bụi lốc đời xoay hẩm mạng
Có ngờ đâu quang đãng lấp lánh màn
Hai mảnh hồn tái ngộ giữa quan san
Phương thế lộ non ngàn dòng xa ngái
Chưa phấn khởi trọn vui tình nhân ngãi
Khóc lỡ đò ngang trái quạnh quẽ sông
Cảnh đìu hiu vần vũ nhạt ráng hồng
Ôi nức nở tầng không trùm ảm đạm
Lòng tự nhủ đoạn trường ghim siết bám
Phải cơ trời gieo xám giọt trầm ưu
Vẽ bức tranh loang lổ khoát tượng trừu
Để vương vấn luyến lưu vì dang dở
Chẳng dối trá phũ phàng sao cắc cớ
Sóng nhấp nhô trắc trở mãi đoạ đày
Cho tháng ngày rã rượi những lắt lay
Hàn băng giá xéo giày đau tim mạch
Thiếp vẫn nguyện sắt son hoài thiết thạch
Cùng với Chàng luồn lách vượt phong ba
Đợi chờ nhau bến cũ thưởng trăng ngà
Phù vân sẽ chóng qua trong khoảnh khắc.
June 13, 2019
Tam Muội
Thơ cùng tác giả
Thơ tương tự
- Thơ Họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1) (Nguyễn Thành Sáng)
- Thơ Họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (10) (Nguyễn Thành Sáng)
- Thơ Họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (10).. (Nguyễn Thành Sáng)
- Thơ Họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (100) (Nguyễn Thành Sáng)
- Thơ Họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (100).. (Nguyễn Thành Sáng)
- Thơ Hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1000) (Nguyễn Thành Sáng)
- Thơ Hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1001) (Nguyễn Thành Sáng)
- Thơ Hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1002) (Nguyễn Thành Sáng)
- Thơ Hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1003) (Nguyễn Thành Sáng)
- Thơ Hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1004) (Nguyễn Thành Sáng)