Tác giả: Daocongdien
TÀO LAO BỐN KHỔ RƯỠI
Anh đang gần cũng đang xa em lắm
Nên đôi khi tưởng gần đất xa trời
Mà xa trời vắng mây ta buồn lắm
Về đất rồi thương phố xá mồ côi
Nếu lơ đễnh anh lò cò ra biển
Em đóng bè vớt sóng với anh không
Con hải âu dạy chúng mình bay liệng
Râu anh dài coi thiệt giống ngư ông
Bằng thất vận anh ngồi thiền trên núi
Ca câu giang hồ phố núi mù sương
Ngày tụng hồi kinh đêm nằm mơ con gái
Mặt trái xoan anh nhớ đóa hải đường
Hay cùng cực anh chui vô rừng vậy
Uống nước suối khe ngậm ngải săn trầm
Bỏ làm thơ chuyển sang nghề múa gậy
Mai xuống đồng bằng phong thái rất đường tăng …
Anh đang gần cũng đang xa em lắm
Nên đôi khi tưởng gần đất xa trời
ĐCĐ
Anh đang gần cũng đang xa em lắm
Nên đôi khi tưởng gần đất xa trời
Mà xa trời vắng mây ta buồn lắm
Về đất rồi thương phố xá mồ côi
Nếu lơ đễnh anh lò cò ra biển
Em đóng bè vớt sóng với anh không
Con hải âu dạy chúng mình bay liệng
Râu anh dài coi thiệt giống ngư ông
Bằng thất vận anh ngồi thiền trên núi
Ca câu giang hồ phố núi mù sương
Ngày tụng hồi kinh đêm nằm mơ con gái
Mặt trái xoan anh nhớ đóa hải đường
Hay cùng cực anh chui vô rừng vậy
Uống nước suối khe ngậm ngải săn trầm
Bỏ làm thơ chuyển sang nghề múa gậy
Mai xuống đồng bằng phong thái rất đường tăng …
Anh đang gần cũng đang xa em lắm
Nên đôi khi tưởng gần đất xa trời
ĐCĐ