Tài Tử;... Giai Nhân

Tác giả: Cao Bá Quát

Tài tử với giai nhân sẵn nợ,
Giải cấu nan là chữ làm sao.
Trải xưa nay chừng đã biết bao,
Kia tan hợp, nọ khửu lưu, đâu dám chắc.
Giai nhân khứ khứ hành hành sắc,
Tài tử triêu triêu mộ mộ tình (1)
Uẩy kia ai, như mây tuôn như nước chảy,
như gió mát như trăng thanh.
Lơ lửng khéo trêu người chi mãi mãi.
Trời đất có san đi mà sẻ lại,
Hội tương phùng còn lắm lúc về sau.
Yêu nhau xin nhớ lời nhau.
Thường những kẻ giai nhân tài tử,
Chót đa mang vì một chữ tình.
Nghĩ nguồn cơn thẹn với trời xanh,
Tưởng nông nổi giận cùng trăng bạc.
Tương tiếu nhất thanh song lệ lạc,
Khả liên bán điềm thấp châu huyển (2)
Trách vì phận, giận vì duyên
Duyện phận những vì tình nên nông nổi.
Dẫu dạ sắt gan vàng cũng rối,
vẫn ruột tằm lắm mỗi càng đau.
Tương tư ai để cho nhau.


(1) Vẻ đẹp giai nhân đi đi lại lại. Tình riêng tài tử sớm sớm chiều chiều
(2) Cùng cười một tiếng hai hàng lệ rơi. Đáng thương nửa giọt ướt dây tơ đỏ.
Chưa phân loại
Uncategorized